Nhật ký Thái Bình mỗi ngày ....

  • Thread starter nguoitronggiangho
  • Ngày gửi
Lanxitin

Lanxitin

Emgaithaibinh2004
8/4/10
105
0
0
Thái Bình
Anh xoay mình trong giấc ngủ. Ngày mai, lại bắt đầu những ngày như thế.
Anh và em _hãy xem là giấc mơ :036:
Mình chia tay nhé em

Hãy bắt đầu lại khi anh thấy mình đã sẵn sàng.
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
W

wen

Trung cấp
7/1/10
172
3
18
Hà Nội
Cô Hòa nhà ta nhiệt tình thế nhỉ? sáng sớm đã vào điễn dàn rùi
 
W

wen

Trung cấp
7/1/10
172
3
18
Hà Nội
SAo? Lại có người thất tình ah? ui, thương em Tài nhà kình quá, đã là trai nghèo rồi , giờ lại không có tình nữa.
Muốn đạp đầu cho chít đi là xong
 
N

nguoimoiden2011

Guest
30/5/10
0
0
0
Thái Bình
Tình Yêu Đích Thực

________________________________________

Đã một năm kể từ khi Susan bị mù vì một chẩn đoán sai của bác sĩ, cô đột ngột bị ném vào thế giới của bóng tối, tức giận, tuyệt vọng và mặc cảm. Và tất cả những gì đủ để cô còn bám víu vào cuộc sống là vì bạn trai cô - Mark.

Mark là một sĩ quan quân đội. Anh rất yêu Susan, đã nhìn thấy cô tuyệt vọng đến mức nào, anh quyết định giúp Susan lấy lại được sức mạnh và tự lập. Đầu tiên, anh tìm cho cô một công việc dành cho người khiếm thị. Nhưng làm sao cô đến chỗ làm việc được đây ? Mark đề nghị đưa cô đến chỗ làm hằng ngày, dù hai người ở hai đầu thành phố. Tuy nhiên sau đó, Mark nhận ra rằng đó không phải là giải pháp. Susan sẽ phải tự mình đi xe buýt, tự đến chỗ làm - đó mới là cách đúng. Nhưng Susan rất nhạy cảm, cô ấy sẽ phản ứng thế nào ? Đúng như với Mark nghĩ, Susan hết sức hốt hoảng khi nghe tới việc mình phải tự đi xe buýt. "Em bị mù" mà"- Cô phản ứng bằng giọng cay đắng - "Làm sao em biết em sẽ đi đến đâu? Anh bỏ rơi em phải không ? "

Mark rất đau lòng khi nghe những lời đó, nhưng anh biết phải làm gì. Anh hứa sẽ cùng cô đi xe buýt mỗi sáng và mỗi chiều, bao lâu cũng được, cho đến bao giờ cô quen với việc đi xe buýt.Trong hai tuần liền, Mark trong bộ đồng phục quân đội, đi theo Susan đến nơi làm việc. Anh dạy cô làm sao để sử dụng các giác quan khác, nhất là thính giác, để biết mình đang ở đâu và làm sao để quen với môi trường mới. Anh cũng giúp cô làm quen với những người lái xe buýt, nhờ họ để mắt đến cô, giữ cho cô một chỗ ngồi hằng ngày ... Cuối cùng, Susan nói cô có thể tự đi được.

Sáng thứ hai, lần đầu tiên, họ đi theo hai hướng khác nhau.

Thứ ba, thứ tư, thứ năm... Mỗi ngày Susan đều tự đi xe buýt đến chỗ làm và đón xe buýt đi về. Susan cảm thất rất vui vì cô vẫn tự mình làm được mọi việc. Thứ hai của 5 tuần sau đó, Susan đón xe buýt đi làm như mọi khi. Khi cô đang đóng tiền mua vé tháng cho người lái xe, bỗng anh lái xe nói: "Tôi thật ghen tỵ với cô đấy nhé !". Susan không biết có phải anh ta nói với mình không. Nhưng nói cho cùng, có ai mà lại đi ghen với một cô gái mù đang đấu tranh để mà sống chứ? Cô hỏi:

- Sao anh lại ghen với tôi được ?

- Vì cô được quan tâm và bảo vệ. Cô quả là hạnh phúc !

- Tôi được bao vệ ? Anh nói thế tức là sao ?

- Suốt mấy tuần qua, sáng nào tôi cũng thấy một chàng trai mặc đồng phục quân đội lái xe theo, rồi đứng bên kia đường nhìn cô xuống xe. Anh ta nhìn theo đến khi cô đi qua đường an toàn, đi vào nơi cô làm việc và vẫy tay chào cô rồi mới lái xe đi. Cô quả là một người may mắn !

Susan khóc. Vì cô không nhìn thấy Mark nhưng cô cảm thấy Mark ở bên cạnh. Cô là người may mắn vì cô đã nhận được một món quà mà cô không cần phải nhìn thấy tận mắt để tin: món quà của tình yêu có thể mang ánh sáng đến những nơi nhiều bóng tối nhất. Tình yêu đích thực không bao giờ gục ngã.
 
Lanxitin

Lanxitin

Emgaithaibinh2004
8/4/10
105
0
0
Thái Bình
Cô Hòa nhà ta nhiệt tình thế nhỉ? sáng sớm đã vào điễn dàn rùi

Thì không có gì làm nên em vào diễn đàn xem tình hình dân tình nhà mình làm ăn thế nào sau một ngày làm việc căng thẳng mà chị. Hihihi
 
W

wen

Trung cấp
7/1/10
172
3
18
Hà Nội
Nhìn cô Hòa nhà ta đếm tiền sướng rên nên kìa.
Mơ ước là tỷ phú hả em?
Hum nay cả nhà vắng vẻ quá
 
Lanxitin

Lanxitin

Emgaithaibinh2004
8/4/10
105
0
0
Thái Bình
Hic. Toàn đếm tiền hộ người ta chứ em có tiền đâu mà đếm chị ui. :026:
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
Spain vô địch roài, buồn ngủ quá,
 
Lanxitin

Lanxitin

Emgaithaibinh2004
8/4/10
105
0
0
Thái Bình
Kỉu này chắc chị Ngọc lại cá độ rùi đây. Ko bít có được en khao ko nhỉ. Hay là .....:004:
 
Lanxitin

Lanxitin

Emgaithaibinh2004
8/4/10
105
0
0
Thái Bình
Úi dời. Tạo công ăn việc làm cho lại còn đòi chia pần tăm nữa. Thía này thì tui tự đếm cho sướng. Kekekeke
 
H

hodongbang2010

Guest
29/6/10
2
1
0
chan troi
Úi dời. Tạo công ăn việc làm cho lại còn đòi chia pần tăm nữa. Thía này thì tui tự đếm cho sướng. Kekekeke

Tạo việc làm thì phải có cái gì nhét vào bụng chứ, làm không ăn thì chịu sao nổi, huhu... Thôi chia đi mà, đừng có ăn cả thế
 
F

fan xue mei

Sơ cấp
18/5/10
9
0
0
35
hà nội
Tạo việc làm thì phải có cái gì nhét vào bụng chứ, làm không ăn thì chịu sao nổi, huhu... Thôi chia đi mà, đừng có ăn cả thế

Hổ này tham ăn quá! Đếm tiền cũng nghĩ đến chuyện ăn nữa!Hum trước Vừa mất bữa thịt hổ vừa mất chầu sữa chua tiếc nhỉ!!!
 
H

hodongbang2010

Guest
29/6/10
2
1
0
chan troi
Hổ này tham ăn quá! Đếm tiền cũng nghĩ đến chuyện ăn nữa!Hum trước Vừa mất bữa thịt hổ vừa mất chầu sữa chua tiếc nhỉ!!!


Đâu có tham ăn đâu, chỉ ăn khoẻ thui, Mai chỉ được cái đổ oan cho người có tội. Hehe...Thịt hổ không ngon đâu, ăn làm gì,...thịt người khác đi, chứ thịt hổ tội hổ lém. :dance2::dance2:
 
Lanxitin

Lanxitin

Emgaithaibinh2004
8/4/10
105
0
0
Thái Bình
Thịt hổ đi mọi người.:dance2::dance2::dance2:
 
N

nguoimoiden2011

Guest
30/5/10
0
0
0
Thái Bình
Cánh cửa không bao giờ khoá

________________________________________

Cô gái mới có 18 tuổi, cô - như hầu hết các thanh niên ngày nay - chán sống chung trong một gia đình nền nếp. Cô chán lối sống khuôn phép của gia đình. Cô muốn rời khỏi gia đình:

- Con ko muốn tin ông trời của ba mẹ. Con mặc kệ, con đi đây!

Thế là cô quyết tâm bỏ nhà đi, quyết định lấy thế giới bao la làm nhà mình. Tuy nhiên, chẳng bao lâu, cô bị ruồng bỏ bì ko tìm ra việc làm, cô phải làm gái đứng đường, đem thân xác, hình hài mình ta làm thứ để mua bán, đổi chác. Năm tháng cứ thế trôi qua, cha cô qua đời, mẹ cô già đi và cô con gái đó ngày càng sa đọa trong lối sống của mình.

Không còn chút liên lạc nào giữa hai mẹ con trong những năm tháng ấy. Bà mẹ nghe đồn về lối sống của con gái mình, bà đã đi tìm con trong khắp thành phố. Bà đến từng nhóm cứu trợ với lời thỉnh cầu đơn giản:

- Làm ơn cho tôi chưng tấm hình ở đây!

Đó là tấm hình một bà mẹ tóc muối tiêu, mỉm cười với hàng chữ: "Mẹ vẫn yêu con... Hãy về nhà đi con!".

Vài tháng lại trôi qua, vẫn không có gì xảy ra. Rồi một ngày, cô gái đến toán cứu trợ nọ để nhận một bữa ăn cứu đói. Cô chẳng buồn chú ý đến những lời giáo huấn, mắt lơ đễnh nhìn những tấm hình và tự hỏi: "Có phải mẹ mình không nhỉ?".

Cô ko còn lòn dạ nào chờ cho hết buổi lễ. Cô đứng lên, ra xem kĩ bức ảnh. Đúng rồi, đúng là mẹ cô và cả những điều bà viết nữa: "Mẹ vẫn yêu con... Hãy về nhà đi con!". Đứng trước tấm hình, cô bật khóc.

Lúc đó trời đã tối nhưng bức hình đã làm cô gái xúc động đến mức cô quyết định phải đi bộ về nhà. Về đến nhà trời đã sáng tỏ. Cô sợ hãi khép nép không biết sẽ phải nói ra sao. Khẽ gõ cửa, cô thấy cửa không khoá. Cô nghĩ chắc có trộm vào nhà. Lo lắng cho sự an toàn của mẹ mình, cô gái trẻ chạy vội lên buồn ngủ của bà và thấy bà vẫn đang ngủ yên. Cô đánh thức mẹ mình dậy:

- Mẹ ơi, con đây! Con đây! Con đã về nhà rồi!

Không tin vào đôi mắt mình, bà mẹ lau nước mắt rồi hai mẹ con ôm chầm lấy nhau. Cô gái nói với mẹ:

- Mẹ à, con lo quá. Thấy cửa không khoá, con cứ nghĩ nhà có trộm!

Bà mẹ nhìn con âu yếm:

- Không phải đâu con à! Từ khi con đi, cửa nhà mình chưa bao giờ khoá. Mẹ sợ lúc nào đó con trở về mà mẹ không có ở đây để mở cửa cho con!

Và cô gái lại gục đầu vào lòng mẹ, bật khóc!
 
Sửa lần cuối:
F

fan xue mei

Sơ cấp
18/5/10
9
0
0
35
hà nội
Những câu chuyện của Nguoimoiden thật ý nghĩa!
Thank you!
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA