Trang thơ Quảng Ninh

  • Thread starter arise
  • Ngày gửi
timbolac

timbolac

Học việc
13/9/07
456
2
18
MC
Buổi sáng Trà Cổ​


Mỏm này - nơi xa nhất đất liền Việt Nam
Vươn ra biển
Nghìn năm rồi từng phút giây trực chiến
Nhọn như ai vạt ngọn tầm vông
Tràng Vĩ tắm mình đầu sóng phía cực Đông...

Rặng phi lao rập rờn
Rập rờn mặt nước
Chùm nhãn cạnh hè thơm mùi ao ước
Mịn cát thủy triều trắng mãi vùng xa
Những mẻ lưới nặng đầy
Những cánh buồm nghiêng lượn với bao la...

Dòng Ca Long vạch làn ranh
Tự bao giờ ta khoác màu xanh
Ngay sóng cũng ngân tiếng hằng quen quê mẹ
Và gió - gió nồm - rải nắng sớm long lanh.

Ta nghĩ đến hồ Quất Đông
(tưới mát hai vụ lúa liền mấy xã)
Ta sẽ ngăn mặn giành bãi bồi cùng biển cả
Sẽ vì ngày mai dựng tiếp ngôi trường
Trà Cổ thích trồng hoa rào dậu biên cương !

Mỏm này - nơi xa nhất đất liền Việt Nam
Vươn ra biển
Nghìn năm rồi từng phút giây trực chiến
Khao khát hiền lành lại nhọn mũi chông
Ngọc Lĩnh, Bắc Luân: đấy núi đấy sông
Hòn Trần ngoài kia, Tràng Lộ bên trong...

Thêm một lần sẵn sàng thử lửa
(Giáp biển đục ngầu, chuyện sóng cồn mỗi bữa)
Đến mỏm này, tôi gặp tin yêu
Sắp lộng khơi, ánh mắt nói nhiều !
Gửi Hà Tiên (cũng là tiền tuyến)
Một cái hôn mặn mà, xao xuyến
Căng buồm lên ! Tổ quốc gọi mình
Buổi sáng tốt trời, nhìn trọn mông mênh...​


Trà Cổ, 7/1978
Trần Bạch Đằng
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
CỔ TÍCH BIỂN VÀ EM
Trần Tuấn Ngọc

Có một lần biển và sóng yêu nhau
Người ta nói, biển là mối tình đầu của sóng
Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng
Biển vỗ về, biển hát mãi khúc tình ca

Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa
Bao kẻ đến và tỏ tình với biển
Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn
Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng

Sóng trở về và biển thấy ăn năn
Biển ngoại tình, biển xanh man tội lỗi
Sóng thét gào không thể tha thứ tội
Sóng bỏ ra đi kể từ đó không về

Đã có lần anh nói em nghe
Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Trong tình yêu hẹn hò quá mong manh

Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?
Có ngàn năm biển vẫn xanh huyền bí
Không phải đâu em, biển chẳng hề chung thủy
Dẫu bạc đầu mà sóng vẫn thủy chung

Anh dắt em vô biển nghìn trùng
Nghe dã tràng kể chuyện ngày xưa xa vắng
Dẫu không phải tình đầu em trong trắng
Chỉ mong anh một lần với cổ tích biển ngày xưa
 
Bienvang

Bienvang

game đế chế
23/11/08
231
0
16
xa lam
Đừng xa em đêm nay

Đừng xa em đêm nay khi bóng trăng qua hàng cây
Đừng xa em đêm nay đêm rất dài
Vòng tay em cô đơn đêm khuya vắng nghe buồn hơn, con tim em khát khao yêu thương.
Đừng xa em đêm nay hãy nói anh sẽ ở đây, đừng để em một mình nơi chốn này
Hãy ôm em trong tay cho em biết anh cần em, và hãy nói anh vẫn yêu em
Giọt nước mắt nào đổ trong bóng tối khi nằm lắng nghe tiếng đêm, lắng nghe tiếng đêm
Nghe nhịp đập con tim ru em giấc ngủ yên
Đời em vắng lặng và anh đã đến như ngọn nến trong bóng đêm, nến trong bóng đêm soi vào tim em
Nghe xao xuyến đã ngủ yên
Đừng xa em đêm nay khu phố quen đã ngủ say
Đừng xa em đêm nay đêm rất dài
Hãy yêu em đêm nay cho quên hết đi ngày mai
Đừng xa em đừng xa em đêm nay!!!!!!
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Biển lạnh và.... Lạnh biển đêm nay !!!!!

1. Biển lạnh

Biển chiều nay lạnh gió.....
Sương giăng giăng mờ mịt phía chân trời.
Sóng hững hờ, biển nhạt nhòa mây khói,
Em quay đi, anh lạnh lẽo tâm hồn....


2. Lạnh biển

Sương phủ.... biển lạnh....
Gió thổi.... biển cô đơn....
Mưa giăng tím.... chiều buồn....
Em buông gió... để lòng anh bão nổi.


16.04.2010
 
Bienvang

Bienvang

game đế chế
23/11/08
231
0
16
xa lam
1. Biển lạnh

Biển chiều nay lạnh gió.....
Sương giăng giăng mờ mịt phía chân trời.
Sóng hững hờ, biển nhạt nhòa mây khói,
Em quay đi, anh lạnh lẽo tâm hồn....


2. Lạnh biển

Sương phủ.... biển lạnh....
Gió thổi.... biển cô đơn....
Mưa giăng tím.... chiều buồn....
Em buông gió... để lòng anh bão nổi.


16.04.2010
Đây đúng là thơ của Trang!!!!!
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Cô gái miền biển
lần đầu đi tắm biển

Tuấn Phong


Tưởng em ở đâu, lần đầu ra biển tắm
Nên thẹn thùng chẳng dám đến gần ai
Rón rén đôi chân trên bãi cát mịn dài
Sợ dẫm phải lũ dã tràng xe cát

Em có nghe tiếng sóng reo - Biển hát
Lớp lớp xô bờ, ùa đến vuốt ve em
Ào ạt gần xa tung bọt trắng triền miên
Biển thèm khát trao em tình biển rộng

Em ơi em ! Hãy giang tay đón nhận
Cuộc đời vui được tắm biển mê say
Đừng thẹn thùng như thế, lúc chiều nay
Em sẽ thấy ngất ngây men tình biển

Bộ đồ tắm trên mình em trưng diện
Nét tươi duyên mang dáng đẹp hồn quê
Bao chàng trai trộm ngắm , chắc thầm mê
Cô gái Hạ Long dụt dè ra biển tắm

Em nói nhỏ : thích và yêu biển lắm
Nhưng ngại ra nơi bãi tắm đông người (!)
Từ chiều nay, đừng thẹn nữa em ơi !
Người quê biển, hoa đời khoe hương sắc !



Phố biển đêm hè

Tuấn Phong

Phố biển đêm hè lộng gió khơi
Lời ca, điệu nhạc vút lên trời
Cà phê điểm hẹn say lòng khách
Quán sáng, phòng mờ tíu tít vui

Lững thững dạo chơi ngắm phố hoa
Vàng, xanh, đỏ, trắng, tím...non - già
Phấn hương thoang thoảng vương mùi lạ
Khe khẽ tiếng mời, tiếng gọi xa ...

Du khách về đây hưởng lộc trời
Ăn ngon, tắm mát, khỏe, yêu đời
Được say một chút men tình biển
Mọi sự quên đi, chắng muốn dời !
 
Sửa lần cuối:
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Hạ Long
Triệu Nguyễn

"Ta đang mơ hoá thành bướm
hay bướm đang mơ hoá thành ta?"

Trang Tử


Tôi muốn gõ vang tôi. Tôi muốn nhuộm biếc mình
Tôi gọi núi. Núi gọi mây. Tha thiết
Tôi phiêu lạc về miền cổ tích
Trong màu chiều chấp chới cánh buồm dơi
Tôi muốn nhuộm biếc mình. Tôi muốn gõ vang tôi
Nghe nước thở cây nghiêng triền núi đá
Câu chuyện cổ vẳng đâu đây rất lạ
- Rồng muôn xưa thả ngọc xuống nơi này?
Thành cảnh thần tiền. Thành chốn bồng lai
Khách tang hải dập dìu mơ với mộng (*)
Tôi muốn gõ vang tôi - vang trời rộng
Nhuộm biếc mình trong sắc biếc Hạ Long...

...
(*) Mượn ý thơ Chu Mạnh Trinh
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
CHUYỆN TÌNH Ở BIỂN
( Không thấy thông tin tác giả - Ai biết xin đính chính giùm)

Tha thẩn một mình trên biển chiều nay
Em lặng ngắm dấu chân mình trên cát
Những con sóng cứ xô bờ dào dạt
Dấu chân cứ mờ dần theo sóng biển ra khơi.

Sao cứ hờ hững không như biển anh ơi
Sao không cuốn tình em vào lòng như sóng
Sao không thấy dấu chân em đuổi theo hoài vô vọng
Sao anh cứ đi hoài không ngoái lại nhìn em.

Vẫn biết lòng anh thăm thẳm tựa biển đêm
Không bắt cầu, không hải đăng, không có gì định hướng
Vẫn biết tình em gieo vào hoang tưởng
Con dã tràng xe cát biển đông.

Em muốn hóa thân thành một dòng sông
Cùng trăm con sông thả lòng ra biển cả
Em muốn hóa thân thành những triền núi đá
Để sóng bạc đầu tung bọt phủ ngàn năm.

Một chàng trai nhìn ra biển đăm đăm
Như muốn tìm ai sau ngút ngàn con sóng
Cô gái chờ anh giữa biển khuya lạnh vắng
Ngôi sao trên trời nhìn họ thở dài thêm.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
41
Hà Lầm
LỜI CỦA MẮT
Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
Phút hiểu anh cũng là phút ấy
Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều.

Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ lời yêu
Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy
Đừng hỏi em không nhìn sao thấy
Cho em hỏi một lời:"sao anh cứ nhìn em?"


BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...

Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...

Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em không thể và chúng mình... không thể
Sao hôm _Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh

Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anhmột tình yêu ...không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu


SẮC TÍM DẠI KHỜ
Anh có thể là chỗ dựa của em không?
Em yếu đuối nên cần che chở
Em hay vấp nên cần nâng đỡ
Em dại khờ nên chẳng biết lo toan

Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh
Dù may rủi thôi cũng đành cam chịu
Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết
Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều

Nếu có thể sương tan vào cỏ
Thì em tin cỏ sẽ rất xanh
Nếu có thể em tin vào anh
Thì em tin anh cũng xanh nhu cỏ.
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Phố biển
Thanh Tùng
Một lần gặp trên phố biển,
Một lần như đã nên quen
Mà rồi nào ai có hẹn
Mà sao anh đến thăm em?

Đường về nhà em phố nhỏ
Xôn xao lá hát trên cây
Cửa nhà ai hé mở
Để nghe con sóng hát mê say.

Sóng vẫn nói với em rằng
Ô tình yêu là thế đấy
Một thoáng bối rối môt phút mong chờ
tình yêu thật dễ thương.

Đường về nhà em rất gần
Chia tay gió hát bâng khuâng
Và lòng em ngỡ ngàng
Chợt nghe con sóng hát miên man.

Và rồi một hôm phố biển
Nơi anh đã bước bên em
Băn khoăn nghe con sóng hỏi
Bàn chân ai đã lãng quên?

Đường về nhà em phố nhỏ
Chơ vơ lá úa trên cây
Cửa nhà em vẫn mở
Chờ bàn chân ai đến nơi đây.

Sóng vẫn nói với em rằng
Ô chờ mong là thế đấy
Thật rất đáng ghét thật đáng dỗi hờn
Sao càng mong lại nhớ hơn?

Đường về nhà em rất gần
Sao lâu chưa thấy anh sang
Vì rằng quên lối về
Hay là từ lâu anh đã quên em?
Vì rằng quên lối về
Hay là từ lâu anh đã quên em?​
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Ðề: Trang thơ Quảng Ninh

108171-bigthumbnail.jpg


BIỂN ĐÊM
HU-GÔ

Ôi! Biết bao thuyền viên, thuyền trưởng
Buổi ra đi, vui sướng đường xa
Cuối chân trời u ám, đã thành ma!

Đã biến mất, đớn đau số phận
Đêm không trăng, giữa biển không cùng,
Chôn vùi thân giữa sóng muôn trùng!

Biết bao đã chết rồi lái bạn
Cơn cuồng phong cuốn sạch trong đời
Ném tan tành trên mặt nước xa khơi!


Còn ai biết nổi chìm kiếp ấy
Mỗi sóng xô vồ cướp lấy mồi
Một mảnh thuyền, một tấm thân trôi!

Còn ai hay, hỡi người xấu số
Giữa mênh mông, thi thể về đâu
Trán anh va vào đá nhô đầu!

Ôi! Biết bao mẹ cha hi vọng
Ngày lại ngày trên bãi bờ quê
Ngóng trông ai không thấy trở về!


Tối đến, trên đống neo hoen gỉ
Nhà nhà vui, bên lửa vây quanh
Có khi người nhắc đến tên anh.

Trong khúc hát, tiếng cười, câu chuyện,
Giữa cái hôn của cả người yêu,
Lúc anh nằm dưới đáy xanh rêu!


Người lại hỏi: anh đâu rồi nhỉ
Vua đảo nào, hay gặp chốn giàu sang?
Rồi chẳng còn ai nhớ… dần tan
Thân trong nước, tên trong trí nhớ…
Thời gian qua dần phủ bóng đen
Trên biển sâu và lòng lãng quên!


Chẳng ai nhớ dáng hình anh nữa
Người người lo thuyền lưới, đi cày
Chỉ đêm đêm, giông bão gào lay
Những người vợ bơ phờ mỏi mắt
Kể về anh, khêu lớp tro tàn
Của lòng đau và của lo than!


Và đến lúc khép rồi nấm mộ
Chẳng còn ai biết nữa tên anh!
Hòn đá trong nghĩa địa vắng tanh
Cả gốc liễu mùa thu trút lá
Và cả người hành khất bên cầu
Hát điệu buồn ai nhớ anh đâu!

Ôi! Đâu hết những người thủy thủ
Chìm trong đêm, bi thảm đời người
Kinh hoàng bao lòng mẹ, biển ơi!


Phải chăng lúc triều lên sóng vỗ
Những tiếng người tuyệt bọng kêu la
Mỗi chiều về, lại đến cùng ta!


TỐ HỮU dịch
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Ðề: Trang thơ Quảng Ninh

1.jpg


Cuộc đời thợ mỏ
Võ Huy Tâm
(Vùng mỏ những năm tạm chiếm)

Làm nảy đom đóm
Hai kíp một ngày
Vất vả thế này
Vẫn hoàn túng thiếu

Thuốc thiếu từng điếu
Gạo thiếu từng cân
Vợ ốm hàng tuần
Con không sữa bú

Thế mà bọn chủ
Tiệc tùng quanh năm
Xi nê nhảy đầm
Áo quần sang trọng
Cửa cao nhà rộng
Thả cửa ăn chơi
Sống bằng mồ hôi
Máu người phu mỏ

Một hôm xe đổ
Tây đánh ở đường
Bị cúp mất lương
Về nhà hết gạo

Vài lẻ nấu cháo
Xách chiếc vấu ra
Con bé khóc oà
Bữa ăn nước mắt...
 
timbolac

timbolac

Học việc
13/9/07
456
2
18
MC
Ðề: Trang thơ Quảng Ninh

Thương nhớ Vàng Danh​

Có ai về nơi ấy Vàng Danh? Gửi cho ta chút bồng bềnh sương núi. Con đường dốc giữa bên rừng, bên suối. Hoa dại bốn mùa lem lấm bụi than...


Nhớ sườn đồi sim mua tím mênh mang

Nhớ lũ trẻ rẽ ràng ràng hái quả

Nhớ hôm nào chạy mưa giông hối hả

Dẫm tổ ong bầu… nghĩ lại vẫn còn đau.


Nhớ tiếng còi tàu lanh lảnh đêm thâu

Nhớ tiếng chim rừng sớm mai lảnh lót

Xúc tép kho cà, bắt cô trói cột

Vang mãi người đi đến bạc đầu.


Có ai về Lán Tháp cùng nhau?

Chợ vùng than măng rừng xen hải sản

Bạn người Kinh, Thanh Y hay Thanh Phán

Dao, Hoa, Tày hay Mán Đỏ, Mán Đen?


Bạn ở đâu miền khác mới lên?

Xa quê cũ ta hợp thành quê mỏ

Cục than đen nhưng cháy lên màu đỏ

Bùn ướt lạnh lùng nhưng ấm áp lửa xanh.


Có ai về Cầu Đổ, Đồng Tranh

Khe Thần, Khe Sú, Khe Giang, Suối Một

Miếu Thán, Miếu Bòng, Máng Lao, Lá Lốt

Hai Bảy Tư, Gốc Mít, Ba Mười Bốn

Xóm Cầu Treo hay Cầu Trắng, Cầu Chui?


Có ai về nơi ấy xa xôi?

Cho ta gửi một trái tim thương nhớ

Dù ai đã quên hay vẫn còn trăn trở

Và thời gian như dòng nước chảy xuôi…


Mái trường xưa ai nhớ mãi không nguôi

Da diết cháy cả một trời phượng đỏ

Kỷ niệm về anh cũng giống như hơi thở

Sống mãi trong em đến cùng tận kiếp người...


Có ai về nơi ấy người ơi!

Mảnh đất yêu thương suốt một đời gắn bó

Dẫu bụi than vẫn cuộn từng cơn gió

Dẫu ai nói “má xanh” hay “má đỏ”

Ta vẫn trở về nơi ấy Vàng Danh,

Ta vẫn tự hào quê ta đó: Vàng Danh !​

Chua Me Đất (lớp 12A1 khóa 1994 – 1997)
THPT Hoàng Văn Thụ, Quảng Ninh
 
Bienvang

Bienvang

game đế chế
23/11/08
231
0
16
xa lam
Ðề: Trang thơ Quảng Ninh

Bác Bò sáng tác ah?????? Ghớm!!!!!
 
H

hungcuongMC

Guest
14/4/09
0
0
1
Móng Cái
Ðề: Trang thơ Quảng Ninh

nhà mình nhiều nhà thơ quá :061:
 
arise

arise

Trung cấp
23/8/09
159
8
0
38
Quảng Ninh
Ðề: Trang thơ Quảng Ninh

gieo-chu-o-lang-chai-cua-van-0.jpg


LỚP HỌC LÀNG CHÀI
Nguyễn Đình Minh

Những đứa trẻ như những hạt cát
Trong những chiếc thuyền lá tre
Vượt biển, đến trường.
Trường như chiếc tổ chim
Giữa mênh mông biển.
Bà giáo gương mặt nhuộm gió sương
Giơ tay dắt từng đứa trẻ
Tóc xớp xơ vương mùi gió bể...
Lớp học là một khoang thuyền
Tiếng đọc đồng thanh
Chênh chao theo nhịp sóng.
Những đôi mắt học trò thăm thẳm
Hơn cả biển trời, khao khát ngây thơ
Nghe chuyện về dải đất liền
Có tiếng trống trường
Nơi trẻ con được nâng niu như loài hoa đẹp nhất
Và chúng uống như uống dòng cổ tích
Trên sóng băn khoăn...
Tôi lặng im
Nhìn lớp học
Bà giáo như thân cây khô khốc
Vẫn căng mình ôm lấy những chồi xanh
Giữa trùng dương mông mênh
Và đất liền xa thăm thẳm.


gieo-chu-o-lang-chai-cua-van-2.jpg
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA