Sad_River (Tên thật là Bùi Khương Thanh Hà) là một cô nhóc 18 tuổi lang thang trên home.vnn.vn mà Vualua tinh cờ quen trong TL. Những bài thơ của Sad viết Vualua này rất thích và rất đông người đồng cảm với những bài thơ của cô bé. Xin post vài bài của Sad đã gửi lên diễn đàn 3M để mọi người cùng đọc..
BÀN TAY ANH
(Đã đăng báo VNT)
Áp vào bàn tay anh
em thấy những cánh đồng
Những cánh đồng trải ra hút tầm mắt
Hoa cúc dại dưới nắng chiều gay gắt
Ngọn núi đắm mình trong mưa rơi...
Miền Trung xa xôi cơn lũ trắng trời
Miền Trung xa xôi khô cằn hạn hán
Dòng sông miệt mài trôi
chẳng thể nào xoa dịu vết thương của đất
Cơn lũ không xóa nổi chân chim nứt nẻ cánh đồng...
sau mùa nắng cháy
Đôi bàn tay anh
Hằn sâu những đường cày số phận
trên thửa ruộng cuộc đời
cuộc đời lận đận
Hoa cúc buồn trắng những cơn đau...
Áp vào bàn tay anh
em nghe tiếng thì thầm của dòng sông trong từng mạch máu
Dòng sông lớn lên cùng chiến tranh
và ôm vào lòng những người con bất hạnh
Dòng sông chảy qua tuổi thơ anh
mang đi tuổi thơ anh
Con người soi mình xuống nước
Chỉ thấy màu khói lửa
Và khuôn mặt những người thân yêu
nhòa đi trong nắng chiều...
Áp vào bàn tay anh
em hiểu được trái tim mình
Có ngọt đắng có cười và khóc
Có tận cùng khổ đau lẫn tận cùng hạnh phúc
Tất cả đều đến từ anh...
CÂY BÀNG BÊN SÔNG ĐỒNG NAI
Khương Hà
(Bài này đăng báo TT lấy bút danh là Khương Hà)
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Đã viết bao nhiêu lá thư tình
Gửi xuống lòng sông
Chờ đợi...
Con nước cứ cuốn trôi mất niềm hy vọng
Mong manh - như Tình yêu của em...
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Đã khóc bao nhiêu giọt nước mắt
Nỗi đau thật ra có hình hài
Mỗi trái bàng rơi là mỗi lần se thắt
Sông vẫn vô tâm nhận chìm tất cả
Và im lặng - như anh...
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Mải miết dang rộng vòng tay
Rợp mát khúc sông này
Để nhận về chút hững hờ gió thổi
Chút hững hờ đủ làm run rẩy
Đủ làm trái tim đau
Em vẫn hiểu từ lâu
Chỉ biết dang tay thì làm sao giữ nổi
Khi Tình yêu cần ích kỷ cho mình!
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Mặc mùa hạ ghim nghìn mũi tên mưa
Mặc mùa thu những lá thư vàng úa
Giọt nước mắt theo mùa đông cằn cỗi
Vẫn âm thầm khắc khoải
Nuôi dưỡng ngọn lửa xanh
Đợi mùa xuân để bừng cháy trên cành
Như Tình yêu em dành cho anh
Đâu chỉ vài ngày...
Anh có biết cây bàng yêu dòng sông Đồng Nai?
Mà dòng sông cứ xuôi vê biển cả
Không hiểu nổi một điều nghiệt ngã:
Phía xa khơi sẽ tan mất chính mình...
BÀN TAY ANH
(Đã đăng báo VNT)
Áp vào bàn tay anh
em thấy những cánh đồng
Những cánh đồng trải ra hút tầm mắt
Hoa cúc dại dưới nắng chiều gay gắt
Ngọn núi đắm mình trong mưa rơi...
Miền Trung xa xôi cơn lũ trắng trời
Miền Trung xa xôi khô cằn hạn hán
Dòng sông miệt mài trôi
chẳng thể nào xoa dịu vết thương của đất
Cơn lũ không xóa nổi chân chim nứt nẻ cánh đồng...
sau mùa nắng cháy
Đôi bàn tay anh
Hằn sâu những đường cày số phận
trên thửa ruộng cuộc đời
cuộc đời lận đận
Hoa cúc buồn trắng những cơn đau...
Áp vào bàn tay anh
em nghe tiếng thì thầm của dòng sông trong từng mạch máu
Dòng sông lớn lên cùng chiến tranh
và ôm vào lòng những người con bất hạnh
Dòng sông chảy qua tuổi thơ anh
mang đi tuổi thơ anh
Con người soi mình xuống nước
Chỉ thấy màu khói lửa
Và khuôn mặt những người thân yêu
nhòa đi trong nắng chiều...
Áp vào bàn tay anh
em hiểu được trái tim mình
Có ngọt đắng có cười và khóc
Có tận cùng khổ đau lẫn tận cùng hạnh phúc
Tất cả đều đến từ anh...
CÂY BÀNG BÊN SÔNG ĐỒNG NAI
Khương Hà
(Bài này đăng báo TT lấy bút danh là Khương Hà)
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Đã viết bao nhiêu lá thư tình
Gửi xuống lòng sông
Chờ đợi...
Con nước cứ cuốn trôi mất niềm hy vọng
Mong manh - như Tình yêu của em...
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Đã khóc bao nhiêu giọt nước mắt
Nỗi đau thật ra có hình hài
Mỗi trái bàng rơi là mỗi lần se thắt
Sông vẫn vô tâm nhận chìm tất cả
Và im lặng - như anh...
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Mải miết dang rộng vòng tay
Rợp mát khúc sông này
Để nhận về chút hững hờ gió thổi
Chút hững hờ đủ làm run rẩy
Đủ làm trái tim đau
Em vẫn hiểu từ lâu
Chỉ biết dang tay thì làm sao giữ nổi
Khi Tình yêu cần ích kỷ cho mình!
Anh có biết cây bàng bên dòng sông Đồng Nai
Mặc mùa hạ ghim nghìn mũi tên mưa
Mặc mùa thu những lá thư vàng úa
Giọt nước mắt theo mùa đông cằn cỗi
Vẫn âm thầm khắc khoải
Nuôi dưỡng ngọn lửa xanh
Đợi mùa xuân để bừng cháy trên cành
Như Tình yêu em dành cho anh
Đâu chỉ vài ngày...
Anh có biết cây bàng yêu dòng sông Đồng Nai?
Mà dòng sông cứ xuôi vê biển cả
Không hiểu nổi một điều nghiệt ngã:
Phía xa khơi sẽ tan mất chính mình...