Tôi không muốn làm sao (*)

  • Thread starter omron
  • Ngày gửi
O

omron

Guest
28/6/05
34
0
0
47
TPHCM
Nói ra thật buồn cưởi, có lẽ trên đời này ai cũng muốn mình được mọi người xem bạn là sao. Một ngôi sao sáng chói. Đó là lúc bạn chưa là sao. Bởi vì sao cũng có nỗi khổ của sao. Trong Cty, mình là một sao kế toán xuất sắc, và kéo theo nó là mọi công việc khó khăn đều dồn lên đầu mình. Mình biết nhiều thứ vì mình rất ham học hỏi. Tuy nhiên chính vì vậy mà mình luôn phải trả lời mọi thắc mắc về đủ mọi kiến thức trong xã hội và gia đình. Thỉnh thoảng, mình cáu gắt lên do đang xử lý số liệu. Mình hỏi : "tại sao không hỏi người khác hay tự suy nghĩ". Họ bảo : "có Omron để làm gì". Phòng kế toán tại nơi mình làm được sếp xây dựng theo mô hình "Xoay quanh với ngôi sao". Mình khổ tâm lắm. Về nhà, gặp ba mẹ, anh chị em và vợ thì mình cũng là ngôi sao trong lòng trong lòng. Mọi thứ trên đời này gia đình mình mặc định mình biết hết và làm được hết ( không bao gồm chuyện nấu nướng, giặt đồ..... noí chung là chuyện của phụ nữ). Những việc phát sinh của cty của vợ không giải quyết được thì đem về cho mình giải quyết phụ. Nếu mình không làm thì cho là ích kỷ, nhưng mình cũng như mọi người kế toán khác khi về nhà đã mệt lữ. Lâu lâu buồn lên trang web kế toán, vào mục Excel club xem có cái gì hay để học hỏi. Nhưng tìm hoài mới thấy được cái gì đó hay hay, còn lại là có bao nhiêu đó xào đi xào lại. Mình chán cuộc sống như thế này quá rồi.
 
Sửa lần cuối:
Khóa học Quản trị dòng tiền
tranvanhung

tranvanhung

Gãi ngứa
20/2/04
2,976
10
38
21
Biên Hoà - Đồng Nai
Biết nhiều thì phải làm nhiều bạn ạ, không phải tự nhiên mình được mọi người tin tưởng. Tuy nhiên tôi thấy cũng chẳng phải là vấn đề quá lớn nếu như bạn chỉ là 1 nhân viên phụ trách 1 mảng kế toán trong công ty. Ai cũng như bạn chắc không ai dám làm KTT, phụ trách kế toán đâu. Hãy cố gắng lên nhé, cuộc đời là 1 chuỗi ngày dài mà ta phải vật lộn với đủ thứ khó khăn. Hãy tìm niềm vui từ trong chính bản thân mình chứ đừng nghĩ người khác phải đem đến cho mình.
Chúc bạn ngày càng tốt hơn trong công việc.
 
NgHoangLong

NgHoangLong

Tâm - Ai cũng có
30/6/05
146
0
16
19
Bến Tre
Thân gởi Omron!
Trong quan hệ xã hội và công việc, thật hạnh phúc nếu như mình được mọi người tin tưởng để thắc mắc các việc mà người ta chưa hiểu hoặc không có khả năng làm, hoặc được giao phó các công việc quan trọng vì họ tin mình sẽ làm được (tất nhiên là việc thực hiện hay không còn tuỳ thuộc vào quyết định và cách hành xử của mình), Omron ạ!
Còn trong gia đình, mình là đàn ông, là trụ cột trong nhà thì việc giúp đỡ các thành viên còn lại trong gia đình - nếu là mình - thì mình sẽ không xem đó là một gánh nặng hoặc câu nệ.

Đôi khi mình cũng gặp phải một trục trặc gì đó về tâm lý dẫn đến stress, ví dụ khi làm công việc với trách nhiệm quá nhiều mà lợi ích vật chất bù đắp không tương xứng chẳng hạn, hoặc vì quá kỳ vọng vào một người/việc gì đó mà kết quả không như ý muốn làm mình quá thất vọng và lúc đó mình cảm thấy coi thường tất cả mọi người và thế giới xung quanh .... thì cách tốt nhất lúc đó là mình giải bày cùng anh em, người thân, bạn bè, .... để lấy lại cân bằng tâm lý.
Mình nghĩ là bạn đang gặp một chuyện gì đó không vui làm tâm lý bất an dẫn đến những suy nghĩ không được tích cực lắm. Nếu đúng như thế thì mình và các bạn trên WKT sẳn sàng chia sẻ.
 
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,376
652
113
58
TP. Hồ Chí Minh
OMRON thân mến!

Chỉ có bạn tự mình quyết định sự mệt mõi ấy thôi.
Cùng một sự việc nhưng bạn nhìn nó ở góc độ tích cực thì bạn sẽ thấy khác, nhìn ở góc độ tiêu cực bạn sẽ thấy khác. Vui cũng phải sống, buồn cũng phải sống, vậy tại sao không tạo cho mình cuộc sống vui vẻ. Hãy quẳng gánh lo đi mà vui sống.

Nhìn lại mọi việc, nếu không có Omron thì người ta "tiêu đời" thì cũng nên giúp người ta một vài lần. Nhưng cũng cần hướng dẫn người ta tự giải quyết để lần sau khỏi phiền đến mình. Tốt nhất là nên chỉ cho người ta tìm ra cái chìa khoá, nếu liên quan đến nghiệp vụ. Nhưng dù sao bạn cũng cần tập nói "không" , thực sự nếu bạn không thể nào nói "không" trong mọi trường hợp thì bạn mệt mõi mà còn gây cho người khác tính ỷ lại (nếu người đó không lợi dụng bạn)

Hãy tự hào khi mình đủ khả năng giúp được người khác . Bạn nên vui vì khi gặp những vấn đề nan giải họ lại nghĩ đến mình, tức họ tin tưởng mình. Một ngày nào đó không ai cần đến vai trò của bạn nữa thì nguy. Bạn không còn là bạn nữa đâu. Thật đấy !
 
phuonghoanglua

phuonghoanglua

Guest
30/7/04
235
0
16
41
In legend
Truy cập trang
Tôi thì còn lâu mới có thể trở thành sao, dù là sao gì đi chăng nữa, nhưng tôi luôn luôn thấy vui khi giúp được người khác ( mà đó cũng là giúp bản thân mình mà ) một cái gì đó, cho dù trong công việc cũng như trong cuộc sống.

Omron, tôi nghĩ bạn lớn tuổi hơn tôi, nên chắc chắn bạn hiểu được giá trị của những nụ cười hơn tôi, và thật hạnh phúc biết bao khi nụ cười ấy có mình góp phần tạo nên!

Không biết bạn có từng trải qua một thời " ngớ ngẩn " (chẳng biết tôi dùng từ này có đúng không ===> đừng giận ), một thời mà lúc nào cũng chăm chăm nghe người ta nói gì để mình làm theo, nhăn nhó khổ sở khi chẳng may làm sai ....Phải như thế mới hiểu được những người đang hỏi mình bây giờ người ta đang ở tâm trạng thế nào.
Không ai muốn là một cây tầm gửi đâu bạn à! Nhưng ít ra người ta cũng cần một chỗ dựa để dần dần có thể đứng 1 mình.
Chúc mừng bạn là một chỗ dựa cứng cáp cho nhiều người ( như bạn nói ). Hãy vui vẻ lên để biết rằng " những điều ta cho không phải là điều ta mất "
 
P

phuongvpm

Trung cấp
20/5/05
74
1
6
TPHCM
chào bạn omron,

Bạn cho rằng bạn là ngôi sao, bạn cho rằng bạn rất giỏi nhiều lĩnh vực (chuyên môn, gia đình, xã hội, ...), bạn cho rằng những người nhờ vả bạn, hỏi ý kiến bạn là đang làm phiền bạn và bạn cảm thấy mệt mỏi, chán nản vì việc đó?
Vậy thì bạn ơi, nếu bạn không muốn giúp đỡ thì bạn không cần phải làm gì cả, nếu tinh thần, thể chất bạn cảm thấy mệt mỏi, chán nản thì bạn không cần phải làm gì cả. Bạn sẽ nói rằng "Nhưng không có tôi, mọi người sẽ tiêu tùng, công việc sẽ rối tung lên cho xem" hay "Tôi không phải là người ích kỷ, cho nên tôi phải làm thôi".

Vì vậy mình sẽ chỉ hỏi bạn 2 câu mà thôi, bạn thử suy nghĩ nha:

1. Bạn giúp đỡ người khác là vì mục đích gì?

Nếu là vì mình (để được trọng vọng, để được coi là người tốt...) thì đó là việc làm bạn có thu lại lợi ích cho mình, bạn chỉ cần làm khi bạn muốn có lợi ích đó thôi, nếu không thì làm làm gì

Nếu là vì người khác (muốn công việc người khác suôn sẻ, muốn giúp đỡ mọi người) thì hẳn bạn không than van, chán nản như thế, bởi phần thưởng cho người luôn nghĩ đến quyền lợi người khác là niềm vui cho chính bản thân họ.

2. Bản thân bạn có nghĩ bạn là một ngôi sao không? có bao giờ bạn tự đánh giá mình chưa?

Nếu bạn tự đánh giá mình là một ngôi sao, một người giỏi toàn diện, tốt cực kỳ như thế thì hẳn là bạn chỉ đánh giá mình ở duy nhất một khía cạnh: đó là kiến thức sâu rộng của bạn về các lĩnh vực mà thôi (lĩnh vực chuyên môn, xã hội, giao tiếp, ...)

Bởi bạn đã quên mất một khía cạnh khác cũng rất quan trọng, đó là tâm hồn, kiến thức về bản thân của bạn thực sự có vấn đề

Người xưa có câu "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ", bởi "Tu thân" bao giờ cũng đặt lên hàng đầu. Mình phải tự yêu thương, giúp đỡ bản thân mình, mình phải tự cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc trước rồi mới có thể giúp người được. Có thể là vì bạn chưa có hoặc chưa biết áp dụng kiến thức về khía cạnh này.

Nếu như mục đích sống của bạn bao gồm vui sống và giúp đỡ người khác thì chắc chắn bạn sẽ phải đạt được hai chữ "vui sống" trước đã. Nếu bạn quên nó đi thì bạn sẽ chẳng đạt được mục tiêu còn lại là "giúp đỡ người khác" đâu!

Chúc bạn thành công

Thân
 
tranvanhung

tranvanhung

Gãi ngứa
20/2/04
2,976
10
38
21
Biên Hoà - Đồng Nai
Cô bé Phương này cũng triết lý quá nhỉ, tuy nhiên vấn đề mà em đặt ra anh thấy còn phụ thuộc vào sự cảm nhận của mỗi người em ạ.

Có 1 câu chuyện như thế này:

Tại 1 chiến trường, nơi đang diễn ra các trận đánh rất ác liệt, phía trên là các máy bay địch đang thi nhau thả bom, pháo của đối phương nã vào liên tục. Tại trận địa này có rất nhiều lính mới nên khả năng tác chiến cũng như kỹ thuật chiến đấu còn nhiều hạn chế. Các chỉ huy ở đây rất lo lắng cho tính mạng của các chiến sỹ của mình.
Tại 1 hầm chỉ huy các sỹ quan đang đứng thảo luận với nhau về kế hoạch tác chiến thì bỗng phát hiện thấy máy bay địch lại tiếp tục ném bom, một trong số các chỉ huy này bỗng phát hiện ra vị trí của 1 chiến sỹ mới trong đơn vị mình có thể bị đe doạ (do anh này mãi bám mục tiêu mặt đất mà không để ý đến phía trên). Không chút do dự, những người chỉ huy trên đã nhanh chân chạy lại chỗ anh lính này nhằm mục đích lôi anh ta ra khỏi vòng nguy hiểm.
Các bạn có biết điều gì đã xảy ra không ?

Mời các bạn đoán nhé, nếu không trúng ý thì tôi sẽ tiếp tục (Nội dung sẽ liên quan đến vấn đề mà omron đang nêu).
 
P

PHIHUNGVN

Cao cấp
4/1/05
1,394
12
38
50
HANOI
omron nói:
Mình chán cuộc sống như thế này quá rồi.
Tại sao lại có một câu nói thế này nhỉ. Trong khi rất nhiều người chỉ có một ước mong đơn giản là có việc gì để làm, có ai đó để yêu, có ai đó yêu mếm mình và được quan tâm đến mọi người, còn bạn bạn có tất cả những điều đó. Có phải vì đã có tất cả nên bạn chán?. Bạn hãy mở rộng lòng mình và hãy sống vì mọi người nhiều hơn và hãy biết hạnh phúc vì mình đã làm được nhiều, giúp ích được nhiều cho mọi người. Bạn hãy hạnh phúc vì đã giúp đỡ được mọi người hoàn thành nhiệm vụ của mình và cuối cùng hãy đọc những trang nhật ký của anh Hoà bạn sẽ hiểu.
 
zeny

zeny

Người mê chơi nhất
3/10/03
113
0
16
42
Biên Hoà
Vâng , đúng như anh vo vinh nam đã nói đấy omron ạ,hãy đọc nhật ký của anh Hoà và anh sẽ thấy cuộc sống này vẫn còn những điều rất tốt đẹp,những điều làm cho mình cảm thấy trân trọng và yêu quý cuộc sống hơn dù đôi lúc áp lực của cuộc sống đã làm ta cảm thấy chán nản
 
Nguyen Tu Anh

Nguyen Tu Anh

Cao cấp
23/2/05
5,608
23
38
Hà Nội - TP. HCM
Em đoán là người chiến sỹ ấy sẽ quyết không ra khỏi vòng nguy hiểm đâu. Trong chiến tranh, biết là có thể chết nhưng vì một mục đích cao đẹp hơn mà người ta sẵn sàng hy sinh chính bản thân mình.

"Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt trăm năm".

tranvanhung nói:
Không chút do dự, những người chỉ huy trên đã nhanh chân chạy lại chỗ anh lính này nhằm mục đích lôi anh ta ra khỏi vòng nguy hiểm.
Các bạn có biết điều gì đã xảy ra không ?
 
NgHoangLong

NgHoangLong

Tâm - Ai cũng có
30/6/05
146
0
16
19
Bến Tre
tranvanhung nói:
Mời các bạn đoán nhé, nếu không trúng ý thì tôi sẽ tiếp tục (Nội dung sẽ liên quan đến vấn đề mà omron đang nêu).

Mình đoán là cả hai đều hy sinh hoặc anh chỉ huy sẽ hy sinh trong khi anh lính mới vẫn an toàn.
 
Nguyen Tu Anh

Nguyen Tu Anh

Cao cấp
23/2/05
5,608
23
38
Hà Nội - TP. HCM
Tại vì, tại vì... Em không muốn nghĩ đến chuyện xấu xảy ra đó mà. Hu hu hu...

tranvanhung nói:
Em đã bị lạc đề rồi Tú Anh ơi.
 
B

Bình_OverAC

Over Abnormal / Crazy
14/5/04
846
10
18
42
Nha Trang
omron nói:
Lâu lâu buồn lên trang web kế toán, vào mục Excel club xem có cái gì hay để học hỏi. Nhưng tìm hoài mới thấy được cái gì đó hay hay, còn lại là có bao nhiêu đó xào đi xào lại. Mình chán cuộc sống như thế này quá rồi.
Hihi đụng tới Excel Club, thì em phải lên tiếng thôi.
Chị biết không, khi mới vào cty em định nêu ra một thông báo là: Trong công việc có ai cần giúp đở về Excel em xin sẳn lòng kèm theo một câu nói là "tất nhiên làm em không quá giỏi Excel nhưng em muốn tìm hiểu vấn đề mà mọi người gặp phải và thích cùng mọi người tìm cách giải quyết". Đây là câu nói thật lòng của em. Nhưng em không đã không làm điều đó vì nhiều lý do.

Về sau công việc của em ngày càng nhiều hơn, việc giúp đở người khác cũng trở nên hạn chế. Đôi lúc em nhận được tin nhắn YM nhờ giúp đở về Excel. Em chỉ biết lập tức bảo người đó hảy email cho em để em có thể từ từ giải quyết. (hihi có người bảo em chảnh vì chuyện này).
Thật ra thì giúp người khác đem lại cho em niềm vui nhưng cũng chính điều này làm em đôi lúc khó xử như những gì chị nói. Nhưng cũng may mắn một điều là em có một xếp hiểu điều này này. Nên thường xuyên can thiệp vào bảo mọi người kô được nhờ đến em. Hay em chủ động chuyển vấn đề đó qua xếp em xử lý. Rồi từ từ âm thầm giúp đở nếu được.
Cho người ta một con cá thì người ta ăn được một buổi, cho người ta một cần câu thì người ta ăn được một đời. Vì vậy giúp đở người khác cũng cần phải có cách, để người ta không ỷ lại vào người giúp đở nữa.

Nếu chị thấy Excel Club không có gì hay thì mời chị cùng tham gia Cafe vào sáng CN 28/8 nhé. Có lẻ chị sẽ hiểu mọi người trong Excel Club hơn.
Excel Fan - OverAC
 
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,376
652
113
58
TP. Hồ Chí Minh
tranvanhung nói:
Không chút do dự, những người chỉ huy trên đã nhanh chân chạy lại chỗ anh lính này nhằm mục đích lôi anh ta ra khỏi vòng nguy hiểm.
Các bạn có biết điều gì đã xảy ra không ?

May mắn là người chỉ huy đã cứu được người lính này. Nhưng bực quá người chỉ huy quát lên:

" Sao chỉ lo nhìn dưới mặt đất mà không nhìn lên phía trên?
Lúc nào các anh cũng chờ đợi chúng tôi bảo vệ tính mạng của các anh à!".

Người chỉ huy rằng người lính sẽ nói lời xin lỗi và cảm ơn mình, nhưng không, người lính lại tỏ vẻ hằn hộc: " Xưa nay anh có chỉ dạy cho tôi cách bảo vệ tính mạng của tôi đâu, tôi cần điều đó hơn là lúc nào tôi nguy hiểm tính mang thì có anh cứu giúp thế này"
 
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,376
652
113
58
TP. Hồ Chí Minh
Một kết cục khác.

Người chỉ huy đó chết vì lấy ngưòi che đạn cho người. Còn người lính sống chết không rỏ, chỉ biết rằng đơn vị do lính mới không còn chỉ huy nữa, họ không đủ khả năng để ứng chiến với chiến trước đó nữa nên sau đó cũng bị đối phương tiêu diệt.

Sau trận này, tiêu chuẩn để bình chọn chỉ huy giỏi thêm vào một chỉ tiêu: "chỉ huy giỏi phải đào tạo được lính giỏi"
 
N

Nguyen Hang

Tôi là người kiên nhẫn...
20/8/04
243
2
0
Pleiku
Lâu lắm không vào diễn đàn. Hôm nay đọc cái chat room này của các bác lại thấy buồn cười.
Có lần nghe anh PAT nói chuyện về teamwork, trong đó anh có nói về tình trạng No control khi thảo luận nhóm. Tình trạng này xảy ra rất nhiều và đây có lẽ là 1 ví dụ :D Mà bác Leader TVH lại là người làm lệch sóng mới đau chứ :p
 
tranvanhung

tranvanhung

Gãi ngứa
20/2/04
2,976
10
38
21
Biên Hoà - Đồng Nai
Ý kiến của các bạn hay lắm, tuy nhiên vẫn chưa ăn nhập với vấn đề mà omron đưa ra.

To Nguyen Hang: Anh không làm lệch sóng đâu mà chẳng qua anh muốn omron liên hệ tình huống này với vấn đề của bác ấy thôi.

Lỡ rồi thì mình xin nói tiếp.

Khi các viên chỉ huy trên chạy lại chỗ anh lính nhằm mục đích cứu anh lính này thì quả thật họ đã đạt được mục đích - đó là anh lính này vẫn sống và các viên chỉ huy kia cũng vẫn sống. Nhưng vấn đề ở chỗ khi các viên chỉ huy kia nhìn lại chỗ mà họ mới đứng lúc nãy thì - chỗ đó không còn như cũ nữa mà nó đã là 1 hố bom to và sâu hoắm. Vậy bạn thử hỏi xem ai đã cứu ai ? Phải chăng chính anh lính đã cứu các viên chỉ huy kia ? Hay là phải chăng.....

Vậy thì vấn đề rút lại ở đây là: Hãy cứu người trước vì cứu người cũng là tự cứu mình.


To bạn Omron: Lúc trước tôi cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như bạn đó là ở trong phòng kế toán tôi giống như là 1 thầy giáo, 1 người làm làm công...nói chung là tôi phải làm nhiều việc như chỉ cho các chị trong phòng về thao tác excel, phần mềm kế toán..., mạng, sửa chữa máy tính, máy photo, máy in khi hư hỏng...Tôi chắc là tôi phải làm nhiều hơn bạn đấy. Tuy nhiên cách làm của tôi có khác là khi ai cần thì tôi sẽ chỉ cặn kẽ từng vấn đề cho mọi người và khi đụng lại thì họ có thể tự gỉai quyết được chứ không cần hỏi lại tôi.
Vấn đề ở chỗ là cách cho của bạn, có thể bạn chỉ đưa con cá chứ không đưa cho họ cái cần câu. Bạn thử đổi cách làm xem sao nhé.

Chúc bạn sớm tìm lại thăng bằng trong công việc.
 

Similar threads

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA