Cuộc sống gia đình đã đưa tôi qua 3 miền đất nước, Quê tôi miền Bắc, 6 tuổi theo ba mẹ vào nam lập nghiệp..thời gian trôi qua tròn 10 năm, gia đình tôi lại chuyển về quê. lúc đó tôi đang học dở dang lớp 10. Chuyển về quê 1 môi trường học tập mới là kèm theo sự rụt rè, lạ lẫm , phải bắt nhịp và làm quen với những điều mới. Và tình yêu đơn phương đầu tiên của tôi cũng bắt đầu từ đây.
Năm 2003, buổi đầu tiên đến lớp, những ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi, một học sinh đã sống và học tập gắn bó 10 năm với Miền Nam. Trong đó có ánh mắt của em, người con gái đã dành trọn tình yêu đơn phương trong 3 năm cuối cấp cho Tôi.
Em! Một cô bé dáng người nhỏ nhắn, tóc ngắn chấm ngang vai, khuôn mặt hiền, ..còn gì nữa nhỉ?.Hỏi thằng bạn ngôi cùng bàn, nó bảo: Cô ấy học giỏi nhất lớp từ bé tới bây giờ , là Bí thư của lớp mình đó. Một sự thán phục trong tôi về em..nhưng đó vẫn chỉ là tình bạn. Tôi chỉ là 1 học khá, không học giỏi trong lớp so với các chàng trai khác nhưng em vẫn dành trọn tình cảm của mình cho tôi…Và tôi luôn cảm ơn em về điều đó.
Ngày 25 tháng 05 năm 2006. Thời gian cứ dần trôi và đến ngày cả lớp mình chia tay..hôm đó trời mưa, mưa rất to, những hạt mưa như muốn lau đi dòng nước mắt của mỗi người trong ngày chia tay để rồi mỗi chúng ta sẽ lựa chọn cho mình một con đường mới. Em vẫn thế, chỉ nhìn tôi và nhoẻn miệng cười. Tôi hiểu tình cảm của em nhưng tôi cũng không thể nói được gì trong ngày hôm đó. Chỉ biết chúc em thi đỗ Đại học, chọn được con đường như mơ ước…
Sau ngày hôm đó, cũng là ngày đầu tiên tôi thấy nhớ về 1 người con gái, 1 cảm giác trống trải đã bao phủ lấy tôi, lúc này đây là khi Tôi muốn nhìn thấy nụ cười của em nhưng tôi biết rằng sẽ phải đợi lâu.lâu nữa..Tôi đã yêu thật sự và biết rằng cơ hội sẽ ít đi khi em đã thi Đỗ Đại Học. Em trở thành sinh viên và Tôi cũng vậy.
3 năm sinh viên vẫn không có 1 cô gái nào có thể lấp đi hình ảnh của em trong Tôi. Mỗi lần về thăm quê Tôi luôn muốn gặp được em, dù 1 lần thôi….
Năm 2009..hoàn thành khóa học, Tôi ra đi làm….cuộc sống trôi đi. Đến cuối năm khi tình cờ Tôi có số điện thoại của em từ 1 người bạn học cũ. Ngày 28 tết là ngày Tôi rất vui khi được gặp lại em ! Vẫn nụ cười ấy , tình cảm ấy lại hiện về trong Tôi. Cũng chính lần gặp này là lần tôi chúc em hạnh phúc, em đã kê tôi nghe về mối tình sinh viên của mình trong khoảng thời gian Đại Học. 3 năm đợi chờ là quá đủ để em tìm cho mình 1 tình yêu mới. Đối với tôi, tôi chỉ biết tự trách bản thân mình khi không biết nắm giữ 1 tình yêu..Chúc em hạnh phúc bên tình yêu của mình. Tôi sẽ đi tìm 1 nửa còn lại đang ở đâu đó trên thế gian này…. :wall:
Em, người con gái trên con đường còn lại của Tôi sẽ vẫn đến với Tôi khi đã đọc những dòng nhật ký này không???
Trang nhật ký trên tay còn bỏ ngỏ
Ai sẽ về viết tiếp chuyện tình tôi…