Có bao giờ điều " không thể " trở thành " có thể "
Hôm nay bị mấy người mang mình ra làm bia đỡ đạn haz! m có 10 cái miệng cũng k cãi lại được, trưa về nhà nằm mà k ngủ nổi lại nghĩ đến chuyện gđ. Lúc ấy chỉ ước gì có 1người có thể nghe m tâm sự, có thể nói ra hết những điều trong lòng mình, những câu hỏi "vì sao" mà chưa có câu trả lời.
Nghĩ đến mẹ mà lại thấy thương thêm, muốn ôm mẹ và nói với mẹ tất cả những suy nghĩ của m, nhưng đó có phải là điều tốt hay k hay chỉ làm cho mọi thứ trở nên phức tạp hơn.
Hay m là người đa nghi nên nó như vậy, nghĩ trước nghĩ sau k có ai để m có thể tâm sự.Chuyện cv gđ, rồi chuyện tc tại sao đã k còn gì phải gây thêm nhiều đau khổ cho người khác, sao cứ phải ác độc như vậy chứ.
Muốn tâm sự với 1người nhưng mà k biết có nên không, suy nghĩ mãi cũng quyết định nt chờ mãi k có phản hồi, m đã hối hận biết vậy k nt bởi vì biết chắc sẽ k có phản hồi mà còn cố, rồi nhận đc tin báo không gửi được tin. Vừa vui vừa buồn
Hjx lâu rồi m mới mượn nước mắt để giải tỏa những suy nghĩ trong lòng cho thoải mái, đúng như những câu
♥ Người hay cười là người hay che dấu
♥ Mượn nụ cười để che khuất nỗi buồn
♥ Ta vẫn hát khi trong lòng ta buồn
♥ Ta vẫn cười khi nước mắt ta rơi :')
Đi làm với đôi mắt xưng húp hjx hjx ây mà chiều nay mọi ng nghỉ hết
Con chỉ cầu mong 1 điều duy nhất những điều không thể đừng bao giờ trở thành có thể