Góc buồn !

  • Thread starter Doremon0321
  • Ngày gửi

???

  • Góc buồn

    Bình chọn: 0 0.0%
  • Doremon

    Bình chọn: 0 0.0%

  • Số thành viên bình chọn
    0
D

Doremon0321

Guest
17/3/06
0
0
0
Chân trời
Thật lạ ! Chúng ta đang ở bên cạnh nhau đấy thôi, chúng ta hằng ngày post bài lên trang web giúp đỡ đồng nghiệp về chuyên môn, san sẽ tiếng cười với nhau trong các box với mục đích là tạo nên một công đồng wkt vững mạnh. Mà thật sự rất mạnh.. Các bạn đến đây với tất cả trái tim và đầy nhiệt huyết: một PTN thì đang yêu sắp lấy, một Zic thì cũng sắp lấy vợ mới, một Virgin thì luôn chào đón Một ngày mới, một Viva nông dân thật hột ( nhìn vô là thật hột liền), một VHD môi luôn hở khoe răng vàng lạnh cóng,một Tranchan luôn thích bay bổng 8 đến tận trời xanh, một XT nồng nhiệt, một MN dễ thương bên cạnh một chàng Ad hiền như bụt, một P bệ vệ với giọng cười vô tự lự , một TA giỏi giang, một TG lém lỉnh, một VH cởi mở , một BB nhìn vô là thấy mỡ màng ... Các bạn có bao giờ buồn ?

Phút thư giãn làm gì nhỉ ? Để vui hơn, để yêu hơn, để chan hòa với nhau hơn ... nhưng sao tôi tìm mãi chẳng thấy có góc khuất nào để chứa đựng cho ta nỗi buồn phiền thường nhật.

Dân kt không biết buồn ư? Buồn nhiều là đằng khác. Dân kt không biết khóc ư ? Khóc nhiều hơn người bình thường khác.

Ngày ngày nợ, có, nợ, có, thanh toán, cân bằng thu chi tiền bạc..... Có ai tự hỏi trong lòng mình, tâm hồn mình cũng đang giằng xé bởi có, nợ , thu, chi của cuộc sống thường nhật.

Người ta bảo phụ nữ làm kế toán thì " khô như ngói", nhưng sao tôi đây cứ " mềm như bún" mỗi khi có chuyện buồn. Tôi quyết định chọn đây là góc khuất của mình, để tôi nép mình lại, chạy trốn những cơn bão dông cứ chực quật ngã tôi giữa cuộc sống bên ngoài. Hãy đọc những dòng tâm sự của tôi như chính bạn là người trong cuộc.. và đây cũng là nơi bạn có thể trút hết nhưng nỗi buồn mà bạn không thể nói ra được. Box này sẽ là điểm đến của những ai có tâm sự buồn. Tôi biết các bạn sẽ đến đây với một nick hoàn toàn xa lạ vì chẳng ai muốn người khác biết được tâm sự của mình, điều đó không sao cả, cũng như tôi mà thôi, tôi cũng đến đây với một nick lạ vì tôi không muốn các bạn sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt buồn !

Chiền nay, lại cuối tuần, tạm chia tay với sổ sách, với bạc tiền... tôi trở về nhà lòng nặng trĩu những lo toan.. Đêm nay, đêm cuối tuần, bên mâm cơm nguội lạnh cũng chỉ có mấy mẹ con tôi ngồi với nhau.. Anh cũng là dân kt, chiều nay như những chiều khác.. anh lại đi... đi ..đi và chỉ trở về khi thời gian đã điểm sang một ngày mới... Anh đi mà không hề nói với tôi lấy một lời.. . và như một thói quen tôi không nấu cơm phần anh cho những ngày cuối tuần như thế. Một gia đình đấm ấm ngày nào dần dần không còn được ăn cơm cùng với nhau nữa, bữa cơm sao trở nên nhạt nhẽo...!

Như một thói quen nghề nghiệp,tôi lại giở sổ ra ghi chép" Hôm nay anh nợ em thêm một đêm cuối tuần ",

Doremon
 
Sửa lần cuối:
Khóa học Quản trị dòng tiền
Viva

Viva

Nôngdânthậthột@ ®
20/5/05
387
1
0
48
Gầm cầu chữ Y
Ai vậy ta? Ai mà nhìn vô mình là thấy hột liền vậy nhỉ? Nghe quen quá ...
.....

Bà hả ? Có phải là bà không ?
 
Nguyen Tu Anh

Nguyen Tu Anh

Cao cấp
23/2/05
5,608
23
38
Hà Nội - TP. HCM
Oái! Bình chọn cho cái gì chứ nhỉ? Doremon >< Góc buồn hả? Hay Dorremon = Góc buồn? Kỳ quá đi! Em ứ bình đâu vì có hiểu gì đâu mà bình?

Bà ơi! Bà là bà của ông Viva hả? Ngày xưa, chắc bế thằng cháu từ nhỏ nên mới biết nó...
 
C

Chieutim

Guest
17/3/06
0
0
0
HN
Doremon oi, try , try .. try ... !!!
:mrstraetz
 
T

Tuấn Giang

Học lại từ đầu!!!
13/1/06
158
0
16
Mama said
một PTN thì đang yêu sắp lấy, một Zic thì cũng sắp lấy vợ mới, một Virgin thì luôn chào đón Một ngày mới, một Viva nông dân thật hột ( nhìn vô là thật hột liền), một VHD môi luôn hở khoe răng vàng lạnh cóng,một Tranchan luôn thích bay bổng 8 đến tận trời xanh, một XT nồng nhiệt, một MN dễ thương bên cạnh một chàng Ad hiền như bụt, một P bệ vệ với giọng cười vô tự lự , một TA giỏi giang, một TG lém lỉnh, một VH cởi mở , một BB nhìn vô là thấy mỡ màng ... Các bạn có bao giờ buồn ?

Oái, đề nghị bạn Doremon nói rõ nhé. Không có nhầm lẫn thì mệt lắm! Một TG lém lỉnh là ai vậy nhỉ? Là Tigon hay là Tuấn Giang này thế???

Nếu là TG này thì không dám đâu! :bigok:
 
Tigon-ETC

Tigon-ETC

Gió bụi nhân gian
Tuấn Giang nói:
Oái, đề nghị bạn Doremon nói rõ nhé. Không có nhầm lẫn thì mệt lắm! Một TG lém lỉnh là ai vậy nhỉ? Là Tigon hay là Tuấn Giang này thế???

Nếu là TG này thì không dám đâu! :bigok:
Có nhiều TG lém, sao bác lại cứ vơ nhà cháu vào thế hic cẩn thận không lại đưa nhà cháu lên trang nhất báo 8 thì khổ
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,016
11
0
44
Làng Cà
To Tuan Giang & Ti gon: Đây không phải là nơi có thể tán gẫu.
To Tú Anh: ý của Doremon là nếu bạn buồn bạn chọn vào topic này để thổ lộ(chọn Doremon) hay chọn góc buồn nào khác(đó là ý của Doremon khi đưa ra vấn đề bình chọn này).
To Doremon: topic này thật hay nhưng chắc chắn TC sẽ không tham gia vào dù đã bình chọn cho Doremon. Khi buồn TC gửi nó vào trong lòng(chỗ sâu kín nhất thỉnh thoảng lôi ra gặm nhấm cho đỡ buồn - mâu thuẫn 2 mặt của nỗi buồn).
 
phuonghoanglua

phuonghoanglua

Guest
30/7/04
235
0
16
41
In legend
Truy cập trang
Hichic, đọc xong ứ hiểu cái gì, ứ biết phải viết ủng hộ cái gì, ứ nghĩ ra được là phải làm thế nào! :p
 
Tigon-ETC

Tigon-ETC

Gió bụi nhân gian
tranchan79 nói:
To Tuan Giang & Ti gon: Đây không phải là nơi có thể tán gẫu.
Chỉ là để xác nhận lại một cái tên thôi anh à.
Sâu thẳm trong mỗi con người chắc hẳn ai cũng có một nỗi buồn. Cuộc sống vui nhộn, ồn ào... Liệu có thể hiểu hết lòng nhau? Khó quá à
 
T

TRẦN TRANG

Guest
UM, chiều thứ bảy, cũng buồn thật, vì có lẽ mình đang chạy trốn 1 điều gì chăng?????????
 
P

PAT

PAT
10/12/04
287
1
18
61
Ho chi Minh city
Doremon0321 nói:
Chiền nay, lại cuối tuần, tạm chia tay với sổ sách, với bạc tiền... tôi trở về nhà lòng nặng trĩu những lo toan.. Đêm nay, đêm cuối tuần, bên mâm cơm nguội lạnh cũng chỉ có mấy mẹ con tôi ngồi với nhau.. Anh cũng là dân kt, chiều nay như những chiều khác.. anh lại đi... đi ..đi và chỉ trở về khi thời gian đã điểm sang một ngày mới... Anh đi mà không hề nói với tôi lấy một lời.. . và như một thói quen tôi không nấu cơm phần anh cho những ngày cuối tuần như thế. Một gia đình đấm ấm ngày nào dần dần không còn được ăn cơm cùng với nhau nữa, bữa cơm sao trở nên nhạt nhẽo...!

Như một thói quen nghề nghiệp,tôi lại giở sổ ra ghi chép" Hôm nay anh nợ em thêm một đêm cuối tuần ",

Doremon

to doremon,

Ít nhất cái nick dễ thương của một chú mèo máy nổi tiếng sẽ giúp cho bạn đỡ buồn hơn.

Kể ra nếu mọi chiều thứ bẩy hoặc ngày nghỉ - ông xã chỉ trở về sau những cữ nhậu say mèm người mềm như bún thì cũng chán thật đấy.

Bạn đã bao giờ thử dynamic để thay đổi trạng thái chưa - Để cho ông xã dành những ngày thứ bẩy cho bạn và cho con ấy mà.

Nói như vậy nhưng nhiều lúc cũng phải nhìn lại mình - hihi
 
adam_tran

adam_tran

Guitar inspiration
17/5/05
1,374
36
48
46
Goooogle
Ai mà vừa tròn vừa mập như Doremon ấy nhĩ ? Công nhận nhìn giống Doremon lắm chứ :bigok:
 
S

SweetNovember

Guest
Doremon0321 nói:
Chiền nay, lại cuối tuần, tạm chia tay với sổ sách, với bạc tiền... tôi trở về nhà lòng nặng trĩu những lo toan.. Đêm nay, đêm cuối tuần, bên mâm cơm nguội lạnh cũng chỉ có mấy mẹ con tôi ngồi với nhau.. Anh cũng là dân kt, chiều nay như những chiều khác.. anh lại đi... đi ..đi và chỉ trở về khi thời gian đã điểm sang một ngày mới... Anh đi mà không hề nói với tôi lấy một lời.. . và như một thói quen tôi không nấu cơm phần anh cho những ngày cuối tuần như thế. Một gia đình đấm ấm ngày nào dần dần không còn được ăn cơm cùng với nhau nữa, bữa cơm sao trở nên nhạt nhẽo...!
Như một thói quen nghề nghiệp,tôi lại giở sổ ra ghi chép" Hôm nay anh nợ em thêm một đêm cuối tuần ",
Doremon
------***----------
Tặng chị - Doremon.

Tất cả những cái gì toát ra từ chị nó tròn vằng vặc như một vầng trăng. Đã nhiều người nói trước mặt và sau lưng chị: "Nhìn những gì mà chị đang hưởng thụ ở cuộc đời này khiến người ta chẳng buồn mơ đến thiên đàng làm gì". Điều đó không hề sai.

Trong giới kinh doanh, những người quen biết, người ta gọi chị là nhà phù thuỷ, nhà ma thuật, nhà bùa phép vì chị có cái tài sờ vào cái gì thì cái đó hoá thành tiền, đụng vào cái gì thì cái đó cho lợi nhuận và những chuyện tù mù của doanh nghiệp khác rối như canh hẹ, khi qua tay chị "hẹ" được băm nhỏ, hết rối! Chị là người phụ nữ "nhiều tiêu chuẩn trong một": đẹp, giỏi, giàu, thông minh,... Chị có chồng là một người có chức phận và chị có con đủ trai, đủ gái. Trong cuộc sống, những thứ vật chất mà người phụ nữ bình thường khác thèm thuồng, mơ ước, chị có đủ. Chung quanh chị có kẻ ăn người hầu, lời chị nói ra kẻ khác thực thi không xét lại; bạn bè kiêng dè, xã hội trọng nể. Chị hoạt động trong thương trường thảnh thơi như cá lội trong nước, chị điều hành kinh doanh như thể đó là niềm vui duy nhất của chị trên cõi đời này.

Người ta chỉ thưởng ngoạn trăng vào những đêm trăng tròn và sáng, giống như người ta chỉ nhìn vào bề mặt của cuộc đời chị được thể hiện hàng ngày. Còn ở bên trong sâu lắng của tâm hồn chị, nó là những đêm không trăng. Bóng tối bao bọc giúp chị trải lòng mình ra để sống thật với chính mình. Đó là những đêm dài trằn trọc không ngủ được trên cái giường rộng thênh thang, một mình chị xoay qua trở lại. Đó là những đêm sốt cao, những đêm nhiễm lạnh, chị lẳng lặng tự chăm sóc mình. Vì bờ vai chị dựa, bóng mát của cuộc đời chị, người khác đã mượn từ lâu, mượn rất lâu. Nay thì họ đã trả lại nhưng vị trí bị đảo ngược, chị lâm vào hoàn cảnh bỏ thì thương, vương thì tội; chị không dám trách người bạn đời của mình dù chỉ nửa lời vì căn bệnh tim đeo đẳng đã làm chị chưa tròn chức năng làm vợ. Còn những đứa con của chị vai chưa đủ rộng, bóng chưa đủ mát nên chị vẫn là chỗ dựa của các con mình.

Chị cũng có cha, mẹ, anh chị em giống người ta, nhưng vì những chuyện không suôn sẻ của người lớn nên sinh ra con nhiều dòng, bởi nhiều cha mẹ, khiến tình cảm gia đình lạt hơn nước lã; nên thay vì chia sẻ với họ, chị chấp nhận nín chịu một mình. Gia đình chồng của chị là những người lao động chân chất, giản đơn, cuộc sống của họ còn nhiều khó khăn, hiện chị vẫn phải cưu mang; vấn đề chị đang gặp phải nó quá phức tạp đối với họ nên chị âm thầm chịu đựng. Chị còn là người mà bạn bè, thân nhân thường nghĩ đến trước tiên khi cần cứu bồ, hay cần một chỗ dựa để qua ải; vì theo họ "việc gì đến tay chị cũng xong" và chị phải ráng để cho họ vui lòng. Khổ sở hơn, chị lại phải âm thầm hứng chịu những ánh mắt đố kỵ, trách móc, giận hờn của một số người cho rằng vì sự hoàn hảo của chị mà cuộc sống gia đình của họ chưa được hoàn hảo lắm. Tất cả những điều đó đã làm cho tâm hồn nhạy cảm của chị đóng cửa, cài then.

Trong nhiều cái buồn, có lẽ cái buồn nhất là không được thể hiện cho ai thấy mình buồn. Trong nhiều cái khổ có lẽ cái khổ nhất là phải che giấu nỗi khổ của mình. Thường thì người đời dễ thông cảm với cái khổ, cái buồn của người nghèo hơn người giàu; khe khắt hơn, người giàu đó lại là chị. Qua sự trải nghiệm của đời mình, chị biết rất rõ rằng: con người ta có thể bằng nghị lực, ý chí, nhẫn nhục để hoá giải hoàn cảnh từ nghèo trở thành giàu, từ hèn thành sang, từ đẳng cấp thấp qua đẳng cấp cao; nhưng khó ai có thể làm được cái chuyện biến sự bất hạnh trở thành hạnh phúc. Chẳng ai thèm biết rằng chị cũng là một phụ nữ yếu đuối, nhẹ dạ, nhát gan, cũng cần chỗ dựa, cần được chở che, chia sẻ... Sự chịu đựng của ai đó, nếu có, có thể chỉ là "nín thở qua sông"; còn diễn biến trong cuộc đời của chị lại là một sự lặp đi lặp lại, triền miên không có lối thoát.

Nếu cuộc đời còn rộng tay với chị, cho chị cơ hội để chọn lựa, chị sẵn sàng đánh đổi tất cả để được sống như những người phụ nữ bình thường khác. Nghĩa là, sáng sáng xách giỏ đi chợ, cũng "cò kè bớt một thêm hai"; được ngồi bên mâm cơm dù là "râu tôm nấu với ruột bầu" cùng với người bạn đời của mình. Chị muốn được nói những câu chuyện bô lô ba la, khóc ào ào, cười nắc nẻ; sống vô tư, nhẹ dạ, cả tin,... Và chị cũng thèm được tay trong tay với người đàn ông của mình cho đủ đôi, đủ cặp để không phải thường xuyên ấp úng, che đậy sự đơn lẻ của mình... Nhưng tất cả những gì mà người phụ nữ bình thường khác "không cầu mà được" đều là những chuyện xa tầm tay với của một người như chị.

Cái vầng trăng tròn vằng vặc - bề mặt của cuộc đời chị - nó như cái lồng son giam kín, chôn sâu nỗi khát vọng, sự cuồng nhiệt của bản thân chị suốt đêm này qua đêm khác. Trong những đêm dài dằng dặc ấy, chị trải lòng mình ra tâm sự với những người bạn cùng giới đang sống trong hoàn cảnh "không cầu mà được" rằng: "Hạnh phúc của bản thân và gia đình giống như trái bóng được làm bằng thuỷ tinh, những người phụ nữ chúng ta nên nhẹ tay nâng niu, gìn giữ, đừng tung hứng nó một cách vô tình như chỉ để thử độ bền vững; nếu lỡ sẩy tay, nó vỡ, thì cái giá phải trả sẽ thật rất đắt".
 
HaiTam

HaiTam

Nguyễn Hải Tâm
Thành viên BQT
7/11/02
2,177
594
113
TP.HCM
www.webketoan.vn
Theo Kinh Thánh Thiên Chúa giáo, đời là cuộc lữ hành ai cũng có "thánh giá" của riêng mình, tức là ai cũng có nỗi khổ của riêng mình. Hãy nhìn xung quanh nhiều người anh em còn khổ hơn ta gấp nhiều lần.

Theo cách nhìn nhận bản thân "Doanh thu nào cũng có chi phí của nó". Bạn muốn có cái này (doanh thu) thì phải chấp nhận đánh đổi cái khác (chi phí).
 
D

Doremon0321

Guest
17/3/06
0
0
0
Chân trời
- TrC : cám ơn TrC , bạn đúng là nhìn sự việc với " đôi cánh " của mình. Nhìn mọi việc tử " độ cao" của TrC nên TrC đã hiểu được một ý rất quan trọng của Doremon khi tạo ra thư mục này.
- SNov : Em chạm được ngón tay út dễ thương của mình vào tâm hồn lạnh giá của Doremon rồi đấy. Doremon đã phải nhắm mặt mình lại sau khi đọc xong bài của em. Cảm giác được hiểu, được an ủi ... Em vẫn ngọt ngào như tên gọi của em.
- PAT : nếu anh " bự" có thể nghĩ được như vậy, thì tâm sự của Doremon cũng thật hữu ích đúng không anh ?
- Hai Tam : quan niệm của Doremon cho rằng đã là tinh cảm thì không có cách nào quy về Doanh thu - Chi phí được, chính vì thế Doremon mới phải chọn Góc buồn cho mình và cho những ai có tâm sự mà không thể giải bài cùng ai vào đây để có thể " nói" cho thõa thích. Nhu cầu được lắng nghe là vô cùng cần thiết cho những ai " buồn thật lòng ". Chính vì vậy, nói như TrC, đây sẽ không là điểm đến của sự đùa giỡn.

Khi tạo ra " chốn này", Doremon nghĩ rằng không sẽ chỉ là nơi mình gởi tâm sự của mình , mà còn là nơi để cho bất cứ ai vào đây giải tõa những suy nghĩ sâu kín - buồn, biết đâu sự san sẻ của bạn bè sẽ giúp chúng ta có thêm nguồn động viên để đi tiếp ... đi tiếp.. còn đến đâu ư ... là do từng nguời cảm nhận. Chỉ biết rằng, cuối tuần rồi tôi cảm thấy bớt nặng nề hơn rất nhiều sau khi nhận được reply của các bạn mặc dù mấy mẹ con tôi vẫn " cô đơn" với nhau như thường lệ.

Doremon đã đề nghị khóa poll lại, các bạn sẽ không còn phải thắc mắc mỗi khi vào đây để đọc tâm sự của chúng tôi.

" Chốn này" chào đón tất cả những tâm sự của các ban.

Thân !
 
C

Chau Minh Tran

Guest
HaiTam nói:
Theo cách nhìn nhận bản thân "Doanh thu nào cũng có chi phí của nó". Bạn muốn có cái này (doanh thu) thì phải chấp nhận đánh đổi cái khác (chi phí).

Có những cái ko có "doanh thu" mà "chi phí" quá đắt bác ạ.
Chẳng biết phai làm sao nữa..
 
T

Tuấn Giang

Học lại từ đầu!!!
13/1/06
158
0
16
Mama said
Đôi khi bạn thấy buồn? Bạn không biết giải quyết như thế nào? Bạn không biết làm gì, không biết bắt đầu từ đâu? Thậm trí bạn còn nghĩ quẩn!

Đó chính là phảm ứng của người bi quan, tiêu cực. Và điều đó sẽ hại bạn. Bạn thu mình lại một góc? Nó khiến bạn ngày càng xa mọi người. Nó khiến bạn càng cô đơn hơn!

Nếu là tôi, tôi sẽ không bao giờ giống bạn. Ai nói rằng những người thích đùa thì không biết buồn? Chỉ có điều, tôi sẽ cười thật nhiều, tôi pha trò thật nhiều. Nụ cười của tôi sẽ làm cho mọi người thấy vui. Và nụ cười của họ cũng sẽ giúp tôi vượt qua nỗi buồn.

Vậy tại sao bạn lại không cười lên?

Bạn sẽ hỏi tôi, liệu đây có phải là sự lừa dối bản thân? Đúng! Nhưng bạn có nghĩ rằng, nếu lúc đó bạn cứ thả nổi tâm trạng của mình thì sẽ chẳng bao giờ bạn thóat khỏi cái MATRIX vô hình ấy cả.

Sao bạn lại không cười lên như tôi đang làm nhỉ?
 
S

SweetNovember

Guest
- SNov : Em chạm được ngón tay út dễ thương của mình vào tâm hồn lạnh giá của Doremon rồi đấy. Doremon đã phải nhắm mặt mình lại sau khi đọc xong bài của em. Cảm giác được hiểu, được an ủi ... Em vẫn ngọt ngào như tên gọi của em.
**********
To Doremon!
Cho phép em đặt "ngón tay út dễ thương" cạnh chị. Bất cứ khi nào cảm thấy chới với chị cứ nắm lấy nó chị nhé. Hy vọng nó sẽ tiếp thêm sức mạnh cho chị.
 
T

TRẦN TRANG

Guest
1 "ngón tay út dễ thương'" có nội lực ' thâm hậu' đấy Doremon0321 àh.
 
P

Phuongnam

Guest
13/3/06
10
0
0
Phuongbac
Thật ra để giải quyết " nỗi buồn" có rất nhiều cách. Mỗi người có một cách riêng, không ai giống ai được cả, nếu giống nhau thì " thiên hạ đã thái bình" .
Và ở từng thời điểm, mỗi chúng ta có cách giải quyết khác nhau về nỗi buồn của mình. Khi bạn còn độc thân, cách giải quyết khác. Khi bạn " vào còng" bạn sẽ có cách giải quyết khác vì môi trường bạn tiếp xúc đã thay đổi. Đó là điều tất nhiên mà. Vậy hãy lên đây để san sẽ cho nhau về cách mà bạn " tẩy chay" nỗi buồn, biết đâu cách của bạn lại có thể giúp được một ai đó . Thật ý nghĩa nếu như chúng ta làm được như vậy!

Góc này hay đấy, có ý nghĩa lắm trong cuộc sống hiện đại của chúng ta ngày hôm nay khi niềm vui ngày một bị " gió cuốn đi" , còn lại là những " busy" của cuộc sống !

To Doremon :

Tặng bạn một câu hát này nhé " Như chưa từng có những phút lìa xa, giấu gương mặt trên vai anh khóc òa, những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em " . Bạn hãy tin như vậy nhé.

*****
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA