Nghề bạc!
I. Đối nội:
1. Quan hệ với mọi người trong công ty: Một kế toán thông thạo về mặt nghiệp vụ và có khả năng trước hết sẽ phải va chạm ít nhiều với chính những người trong công ty. Chắc chắn rất ít phòng kế toán có được sự cảm tình trọn vẹn của tất cả cán bộ công nhân viên. Người ta ghét vì bị ảnh hưởng trực tiếp đến túi tiền, vì thủ tục rườm rà, người ta e ngại vì dân kế toán cũng mang tiếng là hay chấp nhặt và để bụng, người ta ghen tị vì bao giờ cũng vậy, kế toán luôn gần gũi sếp hơn cả.
2. Quan hệ với Lãnh đạo: Mà đâu phải ông sẽp nào cũng hiểu kế toán? Cơm lành canh ngọt không sao, nếu chẳng may vớ phải ông Giám đốc ít hiểu biết về mặt tài chính và cực kỳ ương ngạnh không nghe kế toán dẫn đến xung đột, chắc chắn chỉ có hai con đường: 1. Nhắm mắt nghe theo. 2. Tự động về đóng gói đồ dùng rồi … say goodbye! Cho dù luật pháp cho phép kế toán trong trường hợp không đồng ý có thể từ chối ký vào chứng từ thanh toán, nhưng chắc chắn chẳng mấy ông (bà) kế toán nào có gan làm điều đó, trừ khi đã có được một số nền tảng chắc chắn để có thể ra mặt chống đối. Quyết thu chi là việc của sếp, nhưng nếu khi quyết toán thuế chi phí bị gạt ra, dĩ nhiên là lỗi của kế toán! Mà oái oăm thay, khi thay đổi cơ cấu tổ chức, gần như cùng lúc với sự ra đi của GĐ là bộ máy kế toán cũng bị xáo trộn. Trường hợp tệ hại hơn, nếu công ty có một số vướng mắc với pháp luật như trốn thuế, không có khả năng chi trả nợ, bao giờ giám đốc và kế toán cũng là kẻ chịu trận đầu tiên. Giời ạ, chắc gì khi chia chác kế toán đã được phần nhiều hơn những người còn lại trong công ty???
II. Đối ngoại:
Trước hết là về ngoại giao với các cơ quan chức năng. Dĩ nhiên là thuế thì phải kính nhi viễn chi rồi. Các anh chị nhất định là Trời là Phật, bọn em chỉ là con giun cái dế. Được anh (chị) nào hiền lành (nói vậy chứ chẳng biết có hiền thật không!) và tương đối có văn hoá một chút còn đỡ, chứ không thì chuyện xưng hô mày-tao, mắng như tát nước vào mặt, lạy lục đến tận nhà dấm dúi phong bì là chuyện bình thường. Còn ở Nhà nước, thì là Kho bạc, là Bộ chủ quản, dù có dễ thở hơn một chút nhưng cũng phải năn nỉ xin xỏ.
Thôi cũng chẳng cần to tát đến thế, hãy nói đến việc đi đòi nợ cũng biết. Nắng cũng phải đi, mưa cũng đi, họ trả ngay thì cảm ơn, họ trả muộn thì năn nỉ, đến nhiều hơn rồi cũng lại cảm ơn, mà họ cù nhây không trả thì … khốn nạn cho ông (bà) kế toán công nợ!!! Đòi nợ phải tránh ngày đầu tháng, tránh việc không tự kiềm chế được bản thân, tránh cáu gắt, tránh cả việc hơi tí là nước mắt ngắn nước mắt dài nếu bị nặng lời một chút (ở nhà thì đã vùng vằng mặt nặng mày nhẹ vào phòng riêng đóng cửa!)
III. Lại nói đến lương lậu. Hầu như tất cả thu nhập của kế toán (kế toán thực thụ, không kiêm nhiệm!) là tương đối rõ ràng với Chủ doanh nghiệp. Không trực tiếp làm ra của cải vật chất cho Công ty mà chỉ góp phần kiểm soát, đã thế, lại còn ngồi tại văn phòng mà kiểm soát chứ không vất vả ngoài đường, có vẻ như vị trí của kế toán trong việc sinh lợi cho Công ty không quan trọng lắm. Thêm vào đó, không như mọi người vẫn lầm tưởng, kế toán không tiếp xúc trực tiếp với tiền mặt mà chỉ quản lý về mặt sổ sách. Hầu như tiền lương của kế toán là được rút ra từ túi tiền của Chủ doanh nghiệp, nên việc lương thấp và không xứng đáng với công sức bỏ ra là điều dễ hiểu.
IV. Dạ vâng, dĩ nhiên là vẫn chưa hết! Bạn làm kế toán tại một công ty, tất nhiên là nhỏ thôi, bạn bỏ rất nhiều tâm huyết vào đó, làm đêm hôm miệt mài. Một ngày đẹp giời kia, bạn quyết định chia tay với công ty đó sau rất nhiều bịn rịn. Và chia tay, và bàn giao thay thế. Tất nhiên sẽ có người kế nhiệm. Một ngày kia cũng đẹp giời không kém, bạn bẽ bàng nhận ra rằng người ta đã phát hiện bạn làm ăn thật là cẩu thả, rằng chứng từ sổ sách bạn theo dõi chẳng ra làm sao … Tất nhiên rồi, vì mỗi người có một cách làm việc khác nhau, và chẳng có ai trong chúng ta trong thời gian làm việc dài dằng dặc với hàng đống giấy tờ không có một vài sai phạm nho nhỏ, đôi khi không phải là sai phạm mà chỉ là để chứng từ không đúng ý người thay thế. Tất nhiên rồi, vì ai mà chẳng vậy, chẳng muốn tự khẳng định mình qua cách phủ nhận người đi trước. Mà kết quả công việc kế toán, buồn thay, chẳng mấy ông GĐ biết được kỹ càng cả.
Than ôi, sinh ư nghiệp, tử ư nghiệp!!! Dù sao đi nữa, vẫn tự thấy mình gắn bó và chẳng thể bỏ được cái nghề bạc bẽo này ...