"Biển hát chiều nay"

  • Thread starter SweetNovember
  • Ngày gửi
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Secret_grasses nói:
@camchuong1976:Đọc bài em SG cảm động quá!SG chỉ mới gặp em một lần, chưa nói chuyện nhiều với em. Nhưng SG thấy em là một cô bé rất nhạy cảm và lãng mạn.Chúc em luôn vững tin, mạnh mẽ và lạc quan hơn nhé. Chúc những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với em!Hy vọng rằng, 3 chị em ta sẽ thân hơn nữa, gặp nhau nhiều hơn nữa và hiểu nhau nhiều hơn nữa!!! :friend: :1luvu:

Hi`, mới 1 lần hả chị, đâu có đâu, nhiều lần đó chứ.:1luvu:

Em cũng thấy mình nhạy cảm và lãng mạn nữa. Cũng đã có lúc muốn thay đổi điều này, nhưng sao không làm được. Cuộc sống là những con số đếm, góc tâm hồn lãng đãng như chiều đông như em, thật không phù hợp chị nhỉ//?

Nhưng chắc là em cũng sẽ khác thôi chị à, vì chúng ta đang sống ở cuộc sống thực, chứ không phải trên mây mà ha.

Mong gặp chị nhiều hơn và nói chuyện nhiều hơn. Thi thoảng cho em đi cafe tối thứ 7 cùng với nhé.
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
S

SweetNovember

Guest
camchuong1976 nói:
Chị ạ. Nếu trong khi yêu mà để lý trí nhiều quá thì không nhận ra được tình yêu. Chị nói giờ chị xơ cứng rồi, vậy có phải vì ở tuổi này, người ta bắt đầu chai sạn hay không/?

Đừng nhận là mình không biết yêu như người ta nói về chị nhé. Em không tin như thế. Có điều, chị không mở lòng chị ra hết thôi. Với ai chị cũng dè chừng/ nói chỉ đủ để người ta thấy chị là người mạnh mẽ? cứng cỏi và thực tế , mà trong tình yêu, nó lãng mạn và trẻ con nữa. Chị không để cho người ta thấy thực sự tâm hồn chị, cũng yếu đuối và cũng rất con gái, thì sao chị yêu được hả chị/

Tình yêu cần thời gian? đúng như thế. Nhưng sao thời gian của chị lâu thế? với người đàn ông, nếu như còn tình yêu và yêu chị, họ sẽ không để chị đợi lâu như thế đâu và anh ấy có điều kiện, khả năng chăm lo cho chị, thì chẳng có lý do gì để không ở bên chị.

Khi chị yêu một người thực sự, thì chị sẽ phải biết dung hoà và chấp nhận tính cách của họ. Cũng như họ yêu chị, thì họ sẽ chấp nhận chị.

Mình đợi gió thổi lá bay đến bao giờ hả chị???
Ôi em ơi, chết mất thôi!!!!
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
camchuong1976 nói:
Có điều, chị không mở lòng chị ra hết thôi. Với ai chị cũng dè chừng/ nói chỉ đủ để người ta thấy chị là người mạnh mẽ? cứng cỏi và thực tế , mà trong tình yêu, nó lãng mạn và trẻ con nữa. Chị không để cho người ta thấy thực sự tâm hồn chị, cũng yếu đuối và cũng rất con gái, thì sao chị yêu được hả chị

Nov ơi,camchuong1976 hiểu rất rõ chị.Em gặp chị nhiều, nói chuyện cũng nhiều nhưng ko hiểu chị bằng camchuong1976.(Xí hổ quá!!!:inlove: ).Camchuong1976 rất sâu sắc!!!

Tình yêu cần thời gian? đúng như thế. Nhưng sao thời gian của chị lâu thế? với người đàn ông, nếu như còn tình yêu và yêu chị, họ sẽ không để chị đợi lâu như thế đâu và anh ấy có điều kiện, khả năng chăm lo cho chị, thì chẳng có lý do gì để không ở bên chị.

Đồng ý với camchuong1976 về ý này.

Thi thoảng cho em đi cafe tối thứ 7 cùng với nhé.
:welcome_2 ,chỉ sợ em ko tham gia thôi.:freddy: .Hic, thứ 7 này Nov bận ôn bài, 2 chị em mình ko gặp nhau đc.

Ôi em ơi, chết mất thôi!!!!
Nov ơi, chết trong ngất ngây mới sướng!!!

Chúc Nov ngày mai làm bài tốt nha.
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Bây giờ là 11h21'. Em đang thấy trống trải quá. Không biết có phải nó có tên là nỗi buồn không ấy nhỉ/? nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, em lại thấy, có lý do gì chính đáng để em buồn không nhỉ? câu trả lời rằng không.

Hôm nay ngày của mẹ, em lại không nhớ mẹ da diết như đêm qua, như những ngày mưa hay ngày nắng khác, nhưng thèm cảm giác được nấu một bữa cơm cho mẹ ăn. Mẹ thích ăn cá, mà em lại nấu món này không ngon, nhưng nhớ ngày xưa, mỗi lần em làm, mẹ lại bảo: hôm nay chắc có giông.

Mẹ có biết, khi xa mẹ và gia đình thế này, em thèm cảm giác được nấu những bữa ăn cho mọi người ăn không nhỉ? tự nhiên thấy mình cũng khùng hay sao ấy, thích đi nấu cơm cho người khác ăn. Tự nhiên em nghĩ, không biết ý thích của mình áp đặt cho người khác, có làm họ khó chịu không nhỉ? chắc là không đâu, em nhạy cảm để nhận ra điều ấy mà.

Chủ nhật ở nhà một mình kể ra cũng thú vị thật!. Lúc thì nghĩ vẩn vơ về ngày xưa, về căn nhà nhỏ xinh có cây bàng và cây xoan trước cổng. Nhìn trời mưa em nhớ những lần cầm làn đi chợ, vừa đi vừa nhón chân cho khỏi bùn, rồi kể cả trời mưa cũng cứ để đầu trần đi mưa. Về nhà bố em bảo: Ốm thì đừng có kêu.

Sao mà em nhớ nhà quá đi. Lại thấy mình trẻ con rồi. Nhưng mà em mới 23 tuổi thôi mà, đâu đã già và cằn cỗi nhỉ? thế mà mẹ gọi điện, lần nào cũng bảo: giờ mà chưa chịu lấy chồng.!

Em đang thấy mình hồn nhiên trở lại khi nghĩ về gia đình. Ôi, quá khứ sao mà nhiều nỗi buồn mà cũng thật nhiều niềm vui. Nghĩ về gia đình, chẳng bao giờ em thấy buồn cả. Em thật may mắn vì có một gia đình tràn đầy tình thương.

Giờ này cả nhà sẽ ăn cơm. Chị dâu sẽ nấu những bữa ăn ngon cho bố mẹ. Nếu em ở nhà, em sẽ làm món thịt nhồi đậu phụ cho bố ăn, sẽ làm canh cá cho mẹ và cà xào thịt cho anh trai. Sẽ đi chợ và mua chuối cho mẹ, mua nhãn cho bố... Hic, thì ra em vẫn tham lam quá. Lần nào đi chợ cũng muốn mua thật nhiều thứ cho mọi người.Hihi, nhưng mà em biết chắc, em sẽ mua một lọ hoa loa kèn về cắm. Tháng 5 hoa loa kèn ở HN nhiều, hoa cẩm chướng cũng nhiều.

Em nghĩ về những buổi chiều trời không nắng gắt, khi ánh mặt trời sắp tắt đi, trước cửa nhà nhổ tóc sâu cho mẹ. Để mấy bác hàng xóm thấy thế, cũng cứ sang nhà em chơi và đợi em nhổ tóc sâu cho. Thế là bao nhiêu câu chuyện được nói đến., cái ao ước sau này có cô con dâu cũng nhổ tóc sâu cho mình hiện lên. Sao mà giản dị thế không biết. Em cứ nhớ mãi ngày cuối em ở nhà, nhổ tóc sâu cho mẹ, bố bảo, sau này 1 vài năm V mới về nhổ tóc sâu cho mẹ được nhỉ. Hi`, em cười và dịu đầu vào vai mẹ. Em nhớ mẹ quá đi.

Có phải em sống tình cảm quá hay không nhỉ? nhưng ngày hôm nay, em muốn có cảm giác được sống trong một gia đình. Nhưng ngày chủ nhật này dài lê thê quá, một mình em dọn dẹp nhà cửa, đi chợ nấu ăn, để cuối cùng ngồi nhìn những thành quả mình nấu. Giá mà...

Ngày hôm nay, những ai ở bên mẹ và được chăm sóc mẹ thật hạnh phúc. Em ghen với những người như thế quá đi.!


G
 
M

mysterious_girl

Guest
camchuong1976 nói:
Mẹ có biết, khi xa mẹ và gia đình thế này, em thèm cảm giác được nấu những bữa ăn cho mọi người ăn không nhỉ? tự nhiên thấy mình cũng khùng hay sao ấy, thích đi nấu cơm cho người khác ăn. Tự nhiên em nghĩ, không biết ý thích của mình áp đặt cho người khác, có làm họ khó chịu không nhỉ? chắc là không đâu, em nhạy cảm để nhận ra điều ấy mà.[/

Nấu ăn cho người mình yêu quý nhất là mẹ mình thì đó là điều tuyệt vời và hạnh phúc nhất đấy bạn ạ! Cho dù bạn nấu ăn ngon hay dỡ, điều đó ko quan trọng, quan trọng là tấm lòng của bạn đối với người đó.MG nghĩ rằng khi người đó ăn món ăn của bạn sẽ rất vui.:inlove:
 
S

SweetNovember

Guest
Ôi, vắng nhà có vài hôm mà em út nó nháo nhào cả lên rồi!
------
Mọi người xôn xao lên vì Ngày của Mẹ. Riêng con, ngày nào cũng là ngày của Mẹ cả. "Mỗi mùa xuân qua, mẹ tôi già thêm một tuổi. Mỗi mùa xuân qua, ngày tôi xa mẹ càng gần". Con vẫn chưa làm gì cho ba mẹ cả, chỉ biết sống, làm việc và chia sẻ những niềm vui nho nhỏ cho Mẹ.
Hôm nay rảnh rỗi con lại thiết kế căn nhà mơ ước của con, con vẽ nó bằng trí tưởng tượng của mình, bằng ước mơ, bằng hy vọng...
----------
Nhỏ! Sao mà chẳng chịu nói gì với ta cả vậy? Ko dám chia sẻ vì sợ ta nhạy cảm ta sẽ thấy lonely hay là người ta đã hớp hồn nhà ngươi rồi?! Hichic.. nói vậy thôi chứ ta rất biết điều mà. Giờ thì ta hiểu tại sao nhiều bà mẹ chồng vì quá yêu quý con trai mà đâm ra ghen tị với con dâu rồi... hehe.. Ta biết ghen tị là một điều không tốt nhưng mà vì ghen tị vì lý do quá yêu thương thì ko có gì đáng trách nhỏ há. Biết thế để sau này chúng mình về mà biết cách nịnh mẹ chồng nhỏ nhé.
-------------
Em đã đọc ở đâu đó một câu "Biết che dấu cảm xúc của bản thân, đó là sức mạnh". Liệu điều đó có hoàn toàn đúng khi mà em ko sống thật với con người của mình. Em ngụy trang, đánh lừa mọi người bằng em - con người mạnh mẽ, già nua - để rồi, chỉ có em đối mặt với em - yếu đuối, mỏng manh. Em sợ mình mệt mỏi, gục ngã khi mãi mâu thuẫn với hai nửa của một con người.
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
Và tình yêu bắt đầu như thế...

Hắn tình cờ quen cô bé trên mạng, cô bé đang thất tình. Hắn chưa gặp cô bé, nhưng qua những bài viết, qua webcam hắn thấy cô bé có sức hút lạ kỳ.
Một cô bé tí xíu, thật đáng yêu. Hắn đang thích cô bé, nhưng hắn sợ, hắn đã quá mệt mỏi với những tình cảm trai gái, hắn chỉ thích chọc ghẹo thôi, như một thú vui...
Hắn luôn là một người vui tính trên mạng, luôn cười kể cả khi buồn nhất, hắn đem cho những người bạn ảo của hắn niềm vui. Trái ngược hoàn toàn với bản chất đời thực của hắn với vẻ bất cần đời, lếch thếch, luộm thuộm.
Hắn là kẻ rất keo kiệt trong lời nói, làm như nói ra một câu là hắn sút đi vài kg. Hắn cũng chẳng phải đứa thân thiện, suốt ngày lầm lì, ít quan hệ. Nhưng hắn cũng có điểm đáng yêu lắm - biết chơi guitar- hắn yêu guitar còn hơn bất cứ thứ gì. Suốt ngày đắm chìm trong âm thanh guitar mộc mạc đầy quyến rũ, với hắn guitar là người tình chung thuỷ.
Nhưng bây giờ hắn đang sợ phụ bạc với người tình guitar của hắn, hắn đang yêu một người, một người bằng xương bằng thịt, người này thật đáng yêu, và đầy quyến rũ như người tình guitar của hắn. Hắn thu tình khúc tặng cho cô bé. Hắn sáng tác tình ca về cô bé, nhưng hắn không tặng vì hắn biết nó dở ẹc...
Trên mạng hắn lại vui vẻ, hay nói, hay cười. Cuộc sống của hắn dường như hai mặt, nhưng dạo này bên ngoài hắn cũng hay cười hay nói lắm, cuộc sống ảo đang làm thay đổi cuộc sống thực.
Hôm nay cô bé khóc, khóc vì chuyện tình buồn của cô bé, hắn cũng buồn, chẳng vui. Nhưng hắn là người cười trong mọi hoàn cảnh mà. Hắn lại chọc:
- Em buồn anh cũng chẳng vui được.
- Tại sao?
- Tại vì anh đang tấn công em, thế mà em ỉu xìu thế này, chẳng phòng thủ gì cả. Anh tấn công thắng rồi em lại đổ thừa tại em không phòng thủ.
Hắn lại nhe răng cười, hắn vui vì nghĩ chắc cô bé vui...
Hắn về nhà ôm guitar hát bài hắn sáng tác tặng cô bé, vẫn cái giọng è è vịt đực, hơi sến, nhưng thấy vui:
"....Này người anh thầm yêu ơi
Hãy cho anh mang đi bao ưu phiền.
Này người anh thầm yêu ơi,
Hãy cho anh lau đi bao lệ sầu.
Này người anh thầm yêu ơi,
Hãy cho anh được có em trong vòng tay
...yêu thương...
...của anh".

Và tình yêu bắt đầu như thế...
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Hôm nay mình buồn và cô đơn hơn bao giờ hết. Nhưng mình sẽ không nói gì cả, mọi thứ hãy cứ để thời gian.

Khóc rồi thôi nhé Cẩm chướng yêu thương, Mai luôn là một ngày mới và có quá nhiều việc để phải làm, ...
 
S

SweetNovember

Guest
camchuong1976 nói:
Hôm nay mình buồn và cô đơn hơn bao giờ hết. Nhưng mình sẽ không nói gì cả, mọi thứ hãy cứ để thời gian.

Khóc rồi thôi nhé Cẩm chướng yêu thương, Mai luôn là một ngày mới và có quá nhiều việc để phải làm, ...

Không biết chia sẻ với em thế nào, không thể bảo em đừng khóc vì sợ rằng kìm nén mãi sẽ làm em chai sạn. Mong em vượt qua khó khăn để chào đón ngày mai - một ngày mới!!!
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Hôm nay em thấy nỗi buồn nhẹ đi. Tối qua mẹ gọi điện. Ở nhà chị dâu đang làm bánh cho cả nhà ăn. Mẹ em bảo: nhớ ngày xưa V làm quá. Giờ phải đợi đến tết mới thấy V.

Sáng nay chạy xe trên đường, em im lặng nghĩ về mọi thứ, mọi điều đang xảy ra, quá khứ và hiện tại... Và em biết, mình có đôi mắt để nhìn về phía trước, đôi bàn tay để xoa dịu đi những nỗi buồn...

Em vẫn muốn một ngày nào đó, lại có thể làm thơ... Như thế, tâm hồn sẽ đỡ chai sạn đi Sweet November nhỉ?
 
S

SweetNovember

Guest
Tối qua SG mưa lớn lắm Má à. Giẫm chân trong nước, nhích theo dòng người từng chút, từng chút... Kẹt xe, người xe chen nhau đông đúc mà sao con lại cảm thấy lạnh và cô độc sợ! Nghĩ mãi vẫn chưa trả lời được "Con ở lại SG để làm gì????"
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Có nhiều người ở SG, bao lâu rồi không biết, nhưng tâm hồn thì lại đặt ở miền quê của mình và cứ đau đáu nhớ về nó. Nhưng rồi khi xa SG, lại nhớ nhịp sống ồn ào, lại quen với cuộc sống ngày ngày trôi đi với công việc và những mối quan hệ, có thể chỉ là xã giao, chỉ là quen biết thôi.

Em cũng như chị, đã có lúc muốn vứt bỏ tất cả mọi thứ ở nơi này, để về nhà. Nhưng rồi về nhà? công việc mình không thích, cuộc sống bình lặng trôi, chị có lại nhớ nơi này không/? lại cần công việc như mình đang làm ở đây,/?

Có lẽ khi cô đơn, người ta hay nghĩ đến những điều không vui nhiều hơn. Thế nên mới cần một tâm hồn lạc quan để nghĩ đến những điều tốt đẹp. Chị hãy đi ra ngoài và mở lòng mình với một ai đó, để tìm niềm vui và nghị lực cho bản thân mình.

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con"

Chỉ là phía sau chúng ta, luôn có ánh mắt mẹ dõi theo thôi. Chứ mẹ đâu đi bên cạnh để cầm tay và ôm chị vào lòng mãi được. Bình yên chị nhé.
 
S

SweetNovember

Guest
camchuong1976 nói:
Có lẽ khi cô đơn, người ta hay nghĩ đến những điều không vui nhiều hơn. Thế nên mới cần một tâm hồn lạc quan để nghĩ đến những điều tốt đẹp. Chị hãy đi ra ngoài và mở lòng mình với một ai đó, để tìm niềm vui và nghị lực cho bản thân mình.

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con"

Chỉ là phía sau chúng ta, luôn có ánh mắt mẹ dõi theo thôi. Chứ mẹ đâu đi bên cạnh để cầm tay và ôm chị vào lòng mãi được. Bình yên chị nhé.
Mỗi khi thấy lòng chênh vênh ta lại thu mình vào cái góc riêng của mình. Muốn nói nhiều lắm nhưng rồi lại chẳng biết bắt đầu thế nào! Ngủ thôi!
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
SweetNovember nói:
Mỗi khi thấy lòng chênh vênh ta lại thu mình vào cái góc riêng của mình. Muốn nói nhiều lắm nhưng rồi lại chẳng biết bắt đầu thế nào! Ngủ thôi!

Nov ơi,ngủ chỉ là cách tạm thời,không giải quyết đc vấn đề gì cả.Vì khi thức giấc ta lại trở về trạng thái ban đầu, suy nghĩ nhiều hơn, lo lắng nhiều hơn!!!
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Secret_grasses nói:
Nov ơi,ngủ chỉ là cách tạm thời,không giải quyết đc vấn đề gì cả.Vì khi thức giấc ta lại trở về trạng thái ban đầu, suy nghĩ nhiều hơn, lo lắng nhiều hơn!!!

Hic, hai bà chị của em ơi. Trịnh Công Sơn nói thế này: Cuộc đời có bao lâu mà hững hờ???, và Người với người sống để yêu nhau mà.

Em không biết nói thế nào nữa. Nhưng mà phải đi tìm những niềm vui cho mình, nếu mình không maymắn đến mức nó tự tìm đến.

Tìm ở đâu nhỉ? ở xung quanh chúng ta. Và ở ngay chính trong lòng của mình. Buồn chút xíu thôi, rồi lại nghĩ lạc quan lên.

Nói thế chứ giờ em cũng đang buồn ghê. Hic, sao mình không thông minh chút để công việc được tốt hơn, để thực hiện được những ước mơ nhỉ?

Nhưng chắc chiều nay sẽ khác.
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
camchuong1976 nói:
Nói thế chứ giờ em cũng đang buồn ghê. Hic, sao mình không thông minh chút để công việc được tốt hơn, để thực hiện được những ước mơ nhỉ?

Nhưng chắc chiều nay sẽ khác.

Hy vọng là như vậy.Cố gắng lên nha em. Đừng bi quan, hãy vững tin và hy vọng. Chúc em sang tuần mới thêm sức sống mới, có nhiều niềm vui và thành công trong công việc.:inlove:
 
P

Phuongnam

Guest
13/3/06
10
0
0
Phuongbac
SweetNovember nói:
Mỗi khi thấy lòng chênh vênh ta lại thu mình vào cái góc riêng của mình. Muốn nói nhiều lắm nhưng rồi lại chẳng biết bắt đầu thế nào! Ngủ thôi!


Tặng SN bài hát này....những khi lòng chơi vơi ..Phuongnam hay nghe bài này... thấy lòng mình bình yên dần trở lại..

Hy vọng SN sẽ thích !

http://nhacso.net/Music/Song/Tru-Tinh/2006/05/05F6131B/

Gọi Anh
Sáng tác: Dương Thụ

Sao chẳng đến cùng em
Con sông khuya buồn lắm
Không thể nói khi anh im lặng
Em thầm nhắc tên anh trong lòng

Anh hãy đến cùng em
Cơn mưa đêm lạnh lắm
Không thể hứa trong đêm vắng lặng
Em chỉ biết thương anh vô cùng
Gọi anh
Gọi anh

Gọi anh giữa mùa đông giá lạnh
Để nghe sớm mùa xuân bừng sáng
Gọi anh lúc hè sang nắng đổ
Để nghe sớm mùa thu đầy gió
Thương anh, thương anh
Thương anh, thương anh vô cùng
Thương anh, thương anh
Thương anh vô cùng
 
lequanghuy

lequanghuy

Giang hồ lãng tử
8/4/05
1,107
9
38
Hải Phòng
Hôm nay tôi vẫn cứ buồn như mọi hôm vì chưa tìm được "tình yếu" của mình. Nhưng tôi không thể ngủ vì không có chuyện " công chúa đánh thức chàng trai ngủ trong rừng cả ".Thôi đành nghe bài hát qua đường link của bạn phuongnam vậy. ( nhưng phải đổi lại từ "em" trong bài hát thành từ "anh" như thế mới đúng)
 
S

SweetNovember

Guest
Phuongnam nói:
Tặng SN bài hát này....những khi lòng chơi vơi ..Phuongnam hay nghe bài này... thấy lòng mình bình yên dần trở lại..

Hy vọng SN sẽ thích !

http://nhacso.net/Music/Song/Tru-Tinh/2006/05/05F6131B/
Cảm ơn Phuongnam rất nhiều.
Hôm nay quả là một ngày thứ Hai u ám.
Sáng, vừa vào web đã nghe 1 tin buồn, bần thần cả người.
Cả ngày làm việc toàn gặp chuyện bực mình. Người thì ủy quyền, cậy thế, quan liêu ko chịu được. Người thì vì "tư thù cá nhân" quyết làm khó mình thì mới hả dạ. Cứ ngỡ đã được bình yên, thế nhưng lại có sóng ngầm rồi. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng!
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA