3
Trong lò phản ứng, cứ một trăm mét lại có một ụ gác, robo tự động thì lượn lờ khắp nơi như đi dự dạ hội. Đường dẫn đến lò phản ứng là ba cánh cửa bằng chì nặng nề, mỗi cánh cửa lại cần được nhận dạng riêng mới chịu mở, nhưng Jessie đã lo dược hết việc này, quả là một cô gái khéo léo và tinh quái. Chỉ có điều, vừa chạy vừa nấp khiến Barret bứt rứt vô cùng, gã cứ gầm gừ chủi bới suốt dọc đường. Lên thang máy, Barret mới hết càu nhàu, hắn thở dài rồi nói với Could:
- Năng lượng Mako là năng lượng sống của hành tinhnày, và nó là tương lai của chúng ta. Thế mà chúng đang bị khai thác đến cạn kiệt. Hành tinh này đang chét dần chết mòn
Could nhún vai thờ ơ:
- Đấy không phải là chuyện của tôi!
- Hành tinh này đang chết, Could!
- Tôi chỉ muốn làm xong chuyện này, ăm tiền rồi biến khỏi nơi này, trước khi bọn Robo cảnh vệ kịp tốnh anh vào nhà ngục!
Barret tức dận thực sự, mạt hắn đổi màu như đèn nháy khiêu vũ, nhưng hắn không dám gây sự với Could, hắn biết Could là tên lính đánh thuê có tay kiếm nhanh nhất cả thành phố, và uy danh đó không phải là chuyện trẻ con để mà trêu và. Thang máy dừng lại, họ lao ra ngoài và kịp lăn sang hai bên khi hai chùm laser bắn vụt tới khan mọt lỗ đen ngòm dưới chân. Could lao vọt lên như một con sóc, thanh kiếm của gã xổ ra như người ta gặt lúa lia đứt luôn thiết bị phòng vệ ra khỏi bệ gắn. Barret cũng không vừa, hắn tỏ ra là một thủ lãnh có bản lĩnh, không chỉ to mồm, tay súng của gã cũng rất tốt, một loạt đạn chọc mù luôn ống kính cảm ứng hồng ngoại của cố máy thứ hai, tiễn nó ra thẳng bãi phế liệu. Mọi người lao vùn vụt xuống cầu thang uốn khúc, nhảy chồm lên tránh những chùm tia báo động chăng ngang như mạng nhện, tiến xuống trung tâm. Jessie dẫn Could và Barret chạy xuống một đương ống dẫn, ở nơi đay, hơi làm nguội bay lên mù mịt và nặng mùi độc hại, phía bên dưới dòng nước nặng Đơteri đang sôi lên một cách đe doạ, chắc chắn không ai thích thử nghĩ xem mình sẽ còn lại gì sau khi rơi xuống đó. Họ leo lên những ống dẫn trơn tuột, luồn lách qua những cầu thang chật hẹp và ẩm ướt nóng hầm hập. Nơi đây, camera phòng bị không còn dùng được vì bức xạ làm hỏng tín hiệu đường truyền, nhưng đó không phải là một tin dễ chịu cho bọn Barret.
Họ tiến xuống phía cuối con đường, đây là cửa chắn cuối cùng đặt những thanh Mako khô đã được làm giầu. Could cúi người xuống, hắn nhặt dược một viên đá xanh lét, viên materian, một loại “ ma thạch”. Những viên đá này được khai thác ngay từ thế kỉ trước để phục vụ cho mục đích quân sự, thời bây giờ chúng bị rò rỉ ra ngoài và bị bán khắp nơi trên thế giới. Chúng là loại đá được tôi luyện đặc biệt dưới tác động của nhiều yếu tố tự nhiên, nên chứa những năng lượng tuyệt vời. Viên đá này vẫn còn lớp vỏ bọc vẩn thạch bên ngoài, chúng tỏ nó chưa được luyện nhiều qua trận mạc. Could mỉm cười đút vào túi, một viên này giá ít ra cũng 800 gil ở chợ đen, hắn không thể phung phí được. Barret cẩn thận đưa cho Could một chiếc hộp màu đen, hất hàm nói:
- Cậu gài bom đi!
- Sao anh không làm điều đó!
- Bởi vì tôi đang thuê cậu!
- Tốt thôi, tôi sẽ làm.
Could nhận quả bom từ tay Barret, bỗng mắt hắn tối sầm lại, một màn đỏ như trùm lấy não hắn khiến hắn lảo đảo, quả bom trên tay chông chênh một cách nguy hiểm. Barret hốt hoảng gọi:
- Cậu làm sao thế!
Could lắc đầu, cơn choáng đi nhanh như khi nó đến, hắn đã bình tâm trở lại. Tiến đến cánh cửa, và gài quả bom, chỉ một tiếng nổ, cả chỗ này sẽ biến thành biển lửa Phân nánh năng lượng số 1 sẽ đi vào dĩ vãng. Quả bom đã được kích hoạt.
-...
Barret đột ngột trầm giọng, vẻ mặt hắn tỏ ra khẩn cấp:
- Có nghe thấy gì không, robo cảnh vệ. Nó tới rồi!
- Gréettt....Uỳnh!!
Một con robo to tổ bố có hình dạng như bò cạp nhảy sầm xuống chỗ Could đang đứng, nhanh như cắt hắn lộn sang bên trái, thanh Buster Sword đã nằm trên tay, những viên Materian ánh lên xanh biếc. Barret lúc ấy cũng đã kịp lao lên phía đầu con quái vật, hắn nã đạn như điên vào cái đầu của nó, nhưng chỉ thấy những vien đạn uốn cong rồi bật ra khỏi lớp Platin bao bọc. Con robo hất chiếc đuôi của nó vào Barret nhanh như chớp, nhưng hắn cũng nhanh không kém, uốn người nhảy lên lưng của nó, thành ra cái đuôi nguy hiểm giã ngay trúng chiếc đầu thép, làm bật lên những tia lửa. Tuy vậy, Barret cũng kịp bị cái đuôi kéo cho một đường bên cánh tay trái, vết thương liền biến thành màu sẫm, hắn văng tục:
- Mẹ kiếp bọn Shinra, đến robo của chúng cũng chơi trò bẩn thỉu.
- Cầm lấy! – Could ném cho Barret một lọ thuốc màu xanh, đó là một chai Remedy!
- Làm sao anh có được thứ đắt tiền này!- Barret ngạc nhiên
Could nhanh nhẹn tránh loạt đạn từ con robo, lúc này vẫn còn điên tiết vì bị Barret bám trên lưng, hắn nói:
- Tình cờ thôi, anh mau uống trước khi tôi phải cõng anh ra khỏi chỗ này...
Barret vội vâng lời, hắn nốc ngay chiếc lọ vào mệng, một mùi như xăng xe máy lập tức bốc lên nơi cổ họng, giây lát hắn đã thấy vết thương hết đau nhức. Chờ cho hắn uống xong, Could mới thủng thẳng nói:
- Tiền lọ Remedy đó sẽ được tính thêm vào tiền thù lao anh trả cho tôi sau vụ này!!!
- Cái gì!!! Mẹ kiếp!! – Barret gầm lên như bị chọc tiết, hắn không biết chút giận vào đâu, liền bắn xối xả vào cần cổ con robo, và đòn đó với nó, dù là ăn may, nhưng đúng là trí mạng. Con robo khự lại như bị mất điện đột ngột, và Could không bỏ lỡ cơ hội, hắn lao lên cắm nguyên thanh Buster vào cần cổ của nó, nạy lên như người ta đang khui nắp bia, rồi nhanh chóng nhảy xuống đất cùng với Barret. Bò cạp máy đang hấp hối, nó rít lên nhưng âm thanh kim khí ghê rợn, cố bắn xối xả đạn vào chỗ nào nó còn nhìn thấy. Could cắm thanh kiếmẩ sau lưng, viên materian chói sáng ngời, và một vùng hào quang bao bọc lấy người hắn, ánh sáng dẫn đường cho tia lửa điện từ trên cao giáng thẳng xuống người con Robo, những mạch điện quá tải bốc cháy, tung toé tia lửa. Barret không muốn thua kém, hắn lên đạn nơi tay, chiếc Galtign gun nóng lên như hòn lửa, để từ đó, một quả cầu chói sáng lao vụt ra, đục thẳng vào phần bụng tênh hênh của con bò cạp điên, nó rít lên một tiếng rồi bị cuốn tụt vào trong góc, những mối điện tung cả ra ngoài và đang thi nhau xẹt lửa.
Giải quyết xong con Robo, thì lại vấn đề khác nảy sinh, Barret hối hả nhìn đồng hồ:
- Chúng ta phí nhiều thời gian quá, bây giờ chỉ còn có mười phút để chuồn khỏi đây!
Mười phút để chạy lên những cầu thang trơn như bôi mỡ, mười phút để chạy mà không bị tới năm mươi trạm gác ban cho một đống kẹo đồng. Nhưng họ vẫn chạy mải miết, chạy hoặc bị hoá thành khói ngay tại nơi này. Could chợt thấy Jessie, hắn dừng lại, cô bé đang bị thương, đôi chân đẫm máu và đang tím bầm lại, chỉ nhìn qua cũng biết là tác phẩm của con Bò cạp máy, con may mà thoát chết được khỏi nó, Could xốc Jessie lên vai Barret, hắn nói nhanh:
- Anh mau cõng cô ấy!
Could lao lên thang leo thoán thoắt, rồi hắn cúi xuống kéo Jessie lên, co bé đã gần như bị ngất vì chất độc phát tác. Chỉ còn 8 phút! Họ lao lên thang máy, dập nút như ke điên, đồng hồ đã chỉ sang phút thứ 6. Cánh cửa đã mở ra, tên áo xanh đã chờ sẵn, hắn vội vàng kéo cần cánh cửa, họ lao lên, luồn lách như cá đẻ tránh làn đạn, lũ lính canh đã phát hiện ra kẻ đột nhập, chúng nã đạn như điên, còi hú khắp nơi, chỉ còn 3 phút. Cả đám túa ra trên ngã ba, tên béo đã chờ sẵn ở cửa thoát hiểm, phút thứ chín đã trôi qua, chỉ còn 20giây, 10 giây, 5 giây.. Cánh cửa thoát hiểm đóng lại cúng lúc với một lực đẩy mãnh liệt của sóng chấn động nâng họ lên cao rồi quật xuống đất. Cánh của chì nặng nề bị bóm méo thụt vào trong như một tờ giấy nát, những bức tường lập tức đua nhau nứt nẻ, những vết rạn to lớn chạy nối tiếp nhau từ đầu này sang đầu nọ, và một đoạn be tong sập ầm xuống, chôn vùi tất cả