Đã từ lâu do cuộc sống bộn bề lo toan mà chúng ta trót quên mất đi quá khứ. Có những quá khứ chúng ta nên quên, có những quá khứ chúng ta phải nhớ mãi và dù muốn hay không quá khứ cũng chỉ là quá khứ..Chúng ta phải sống với hiện tại và tương lai..Biết là vậy ....
Ngày hôm nay đối với tôi là 1 ngày có sự thay đổi, 1 ngày có sự đánh dấu, 1 ngày vui và cũng là 1 ngày buồn. Bạn nghĩ sao khi công việc của bạn lại thất bại, thất bại lần thứ 2, bạn nghĩ sao khi bạn ra xã hội tất cả mọi người đều không công nhận việc bạn làm, công nhận khả năng của bạn nhưng... nhưng sao lần này tôi không khóc như lần trước mà tôi cười, tôi muốn say nhưng càng uống càng thấy tỉnh, hình như trong nụ cười của tôi chẳng có vị gì đó hay sao ấy...Mà thôi. Không muốn nhắc đến nữa..
Lại tiếp tục nói về quá khứ. Có một người đã nói, "Quá khứ là điều ghê gớm lắm.. vì mãi mãi ta không thay đổi được nó.. ". Tự nhiên khi trở về nhà, nó lại có suy nghĩ khang khác, vì 1 lời nói của 1 người, nó muốn lục lại quá khứ, muốn nghĩ về những việc nó đã từng làm, nghĩ về những điều mà lâu nay nó vô tình quên đi..Lâu rồi...lâu lắm rồi,chẳng có điều gì đủ sốc để vớt mình ra được cái vòng vo của suy nghĩ..cứ thi thoảng vui chơi nhưng rồi lại đâu vào đấy sau 1 giấc ngủ ..
Cứ thi thoảng, lại tự mỉm cười chế nhạo cái phần yếu đuối trong mình,nhưng lại phấn khích với sự mạnh mẽ và "Chẳng sợ bố con thằng nào" của chính mình lun.
Người ta vẫn thường nói... Trong cuộc sống này, tất cả đều là cái Duyên cái Nợ! Đã bao giờ! Bạn tự hỏi Vì sao mình lại quen người này,vì sao mình lại quen người kia,vì sao lại gặp được một người bạn tốt, hoặc gặp được người bạn yêu?! Cũng đã bao giờ bạn oán trách vì sao cuộc sống của mình thật bế tắc? vì sao..vì sao??? Có rất nhiều câu hỏi và khúc mắc...Đã bao giờ ..bạn thật sự muốn biết ! và tôi tự dưng thấy hoang mang, có đôi chút lo sợ? phải chăng tôi cạn kiệt niềm tin quá rồi chăng?
Có lẽ hôm nay là một ngày đủ để thấm ướt đẫm tâm hồn tôi!... Đêm tôi ngồi đếm lại những người bạn đã đi qua tôi! Những gương mặt thân quen đến nỗi ,dù họ chỉ còn là cát bụi...! Tôi mất họ theo một cách nào đấy,có thể lỗi là do tôi..cũng có thể do Cuộc đời,Tuổi tác,Sức khoẻ và do 1 số nguyên nhân khách quan khác...!? Và cứ mỗi 1 người rời xa tôi...tôi cho đó là Hết Duyên! Nhưng cái Nợ ở đời...là tôi sẽ nhớ họ mãi mãi! Có lẽ chỉ ở một trang Web, tôi mới là một "nghệ sỹ " trên văn đàn của những kẻ nghiệp dư! Chẳng thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này! Cuộc sống thật chẳng hề dễ dàng...
Tôi ko khóc hay giận giữ khi một ai đấy hiểu sai về mình! Tôi hay cười và im lặng! Tôi chỉ tránh xa họ khi họ làm tổn thương đến tôi mà thôi. Cái sự tránh xa đó có thể gọi là loại bỏ cũng được.. ít hay nhiều nó cũng sẽ khiến tôi không phải đa mang. Chỉ tôi gặm nhấm một mình những ấm ức mà chẳng bao giờ có thể bật ra. Và đến 1 lúc nào đó không thể chịu đựng được nữa tôi bùng nổ. Thế đấy !...Phút chốc, khi bạn nhớ về tôi! Thoảng qua cũng được! Hãy lưu vào hình ảnh tôi khi đẹp nhất thôi nhé! Đấy cũng là cách tôi nhớ về bạn đấy! Tôi vẫn đang tồn tại!
Quá khứ là vậy là 1 điều ghê gớm thế còn TƯƠNG LAI...Tương lai là một điều gì mờ ảo mà chẳng bao giờ lường trước.. chỉ có hiện tại tôi sống tốt nhất cái cách mà mình có thể sống. làm tốt nhất việc mà mình phải làm.. yêu hết lòng những người mình yêu thương, Tôi giật mình tự hỏi... Thế còn vế kia thì sao?? còn họ..?uh nhỉ. còn họ thì sao??
Qua thời bồng bột của tuổi trẻ.. cai' cách sống nhẹ nhàng ngấm dần trong tôi, rồi tôi cũng thấy nó thật dễ dàng,, tôi sống theo cảm xúc để biến mọi thứ khó khăn nhất thành dễ dàng cho bản thân bước qua. Nếu không yêu bản thân để loại bỏ tất cả tôi đã không thể vượt qua được cú sốc đó và cũng đã không có tôi ngày hôm nay ngồi đây và viết những dòng này. Sẽ không có tôi ngày hôm nay với cái bản mặt nhìn mún uýnh..
Dẫu biết mọi thứ trên đời đều mỏng manh..Cuộc sống này thật khó định nghĩa...nhưng có lẽ nó sẽ rộng mở với những ai luôn biết kiếm tìm cho mình thật nhiều cơ hội!...Biết nắm bắt, biết thả, biết đón, biết săn!....Ở đời chẳng có cái gì là dễ dàng. Phải đấu trí , phải tính toán!!! Cuộc sống này...Nếu mình ko tiến lên! Mình sẽ tụt lại phía sau!...Sẽ nghiễm nhiên là một người thua cuộc!...Phải sống...phải tiến lên và gặt hái niềm vui,gặt hái tiền bạc,hạnh phúc , tiếng cười...và vì những gì cuộc sống đã dạy cho tôi khiến tôi đôi lúc sống nhạt toẹt.!!!.
PS: Viết cho một ngày lửng lơ những cảm xúc